Nhưng bà Cố tìm khắp trung tâm thương mại cũng không tìm được cô gái đeo dây chuyền và có đôi mắt giống mình kia.
Bà cố mất hồn mất vía quay lại tiệm DT.
Cửa hàng trưởng đưa một cốc nước ấm lên: “Bà Cố, bà tìm được không?”
Bà Cố mất mát lắc đầu: “Không tìm được.”
“Đừng nản chí, nếu người vẫn còn ở Hải Thành thì tin bà Cố nhất định có thể gặp được.” Cửa hàng trưởng cười an ủi.
Tuy rằng không biết cố gái bà Cố gọi là Mạn Tình kia có quan hệ gì với bà Cố.
Nhưng nhìn dáng vẻ quan tâm của bà Cố, nghĩ chắc quan hệ phải rất thân thiết.
“Cảm ơn.” Bà Cố hơi nhếch môi, sau đó lấy thẻ ra thanh toán, rồi cầm vòng tay vội vàng quay về nhà họ Cố.
“Ông xã!” Bà Cố vừa vào nhà là gọi †o luôn.
Cố Việt Bân đi từ trên tầng xuống: “Không phải em đến trung tâm thương mại à, sao về sớm thế?”
“Ông xã, Mạn Tình còn sống.” Bà Cố nhìn thấy Cố Việt Bân đi xuống thì kích động nói.
Cố Việt Bân suýt chút nữa là trượt chân: “Em nói cái gì?”
Ông ta đỡ lan can, khiếp sợ đối diện với bà Cố.
Bà Cố nắm chặt hai tay: ‘Mạn Tình còn sống, con gái cả của chúng ta còn sống.”
“Nói hươu nói vượn.” Cố Việt Bân nhíu mày, tiếp tục đi xuống: “Hay là em lại gặp phải lừa đảo rồi, mấy năm trước thường xuyên có kẻ lừa đảo nói con gái chúng ta còn sống, thực tế là để lừa tiền.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743106/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.