Ba người Trình Minh Viễn cũng hơi ngơ ngác.
Bạch Dương cũng nhíu mày: “Tôi xin lỗi Cố Tử Yên? Dựa vào đâu?!”
“Đúng vậy, dựa vào đâu. Người bị hại là cục cưng của chúng tôi, dựa vào đâu mà bắt cục cưng đi xin lỗi Cố Tử Yên. Công lý ở đâu chứ.” Lục Khởi tức giận trừng mắt: “Phó Kình Hiên, anh như vậy là không phân biệt đúng sai. Tôi thật sự không hiểu rốt cuộc anh quản lý một tập đoàn lớn như Phó Thị bằng cách nào.”
Có một ông chủ không phân biệt đúng sai như vậy mà tập đoàn Phó Thị lại không phá sản, thật đúng là kỳ tích.
Phó Kình Hiên không để ý đến Lục Khởi phản đối, chỉ nhìn Bạch Dương, lạnh lùng nói: “Cô biết rõ bệnh tình của Tử Yên, còn cố ý nói những lời kích thích Tử Yên, khiến bệnh tình cô ấy phát tác, mới làm ra chuyện lấy rắn hại người. Chẳng lẽ cô không nên xin lỗi sao?”
“Tôi kích thích cô ta?” Bạch Dương chỉ vào mình, cười khẩy.
Cô nói chuyện kích thích Cố Tử Yên khi nào chứ.
Lúc ở bên con suối, cô hoàn toàn không nói với Cố Tử Yên một câu nào hết, được chưa hả?
Phó Kình Hiên lại nói tiếp: “Cho nên tôi hi vọng, lúc Tử Yên xin lỗi cô, cô cũng phải xin lỗi Tử Yên.”
Nói xong, anh rời khỏi nhà hàng.
Bạch Dương nhìn bóng lưng rời đi của anh, trên mặt đầy mỉa mai.
“Cục cưng.” Lục Khởi vỗ vai cô: “Em thật sự nói gì đó kích thích Cố Tử Yên ư?”
“Anh cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743062/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.