“Cô ta là một người cực kỳ ích kỷ, quả thực sẽ không suy nghĩ xem người khác thế nào, nhưng cái này không thể nói là không yêu Kình Hiên, chỉ có thể nói, tình yêu của cô ta với Kình Hiên, mãi mãi không sánh được với tình yêu bản thân thôi, nếu không cô ta cũng sẽ không nhiều lần làm chuyện tổn thương người khác, để Kình Hiên gánh hậu quả cho cô ta.” Trình Minh Viễn vặn mở chai nước, giễu cợt nói.
Lục Khởi gật đầu: “Không sai, nếu như cô ta thật sự xem trọng Phó Kình Hiên và bản thân như nhau, sẽ chỉ nghĩ cách làm thế nào để giúp anh ta, chứ không phải lúc nào cũng mang đến rắc rối cho anh ta.”
“Thế nên nói cuối cùng, cô ta vẫn là không đủ yêu sếp Phó đúng không.” Trần Thi Hàm xoa cằm, nói.
Trình Minh Viễn trả lời: “Đúng vậy, nói không chừng ngày nào đó xảy ra chuyện lớn gì đó, ví dụ như động đất, sóng thần…, vì để thoát thân, cô ta vẫn sẽ không chút do dự bỏ lại Kình Hiên, thậm chí lấy Kình Hiên ra chắn nguy hiểm.”
“Ha, ở cùng với một người đàn bà độc ác như vậy, vậy sếp Phó chẳng phải rất nguy hiểm sao?” Trần Thi Hàm cười nói.
Bạch Dương vẫn luôn không nói gì, giờ lại cong môi: “Nếu như thật sự xảy ra chuyện như thế, tôi tin Tổng giám đốc Phó chắc cũng sẽ cam tâm tình nguyện, dù gì anh ta cũng yêu cô Cố đến thế mà.”
“Nói cũng phải.”
Mấy người cùng cười.
Chỉ có gương mặt Phó Đình Duy đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2742988/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.