Vậy quyền Chủ tịch trong ta ông ta thật sự phải giao ra một nửa.
Nghĩ vậy, Đoàn Hựu Đình siết chặt nắm tay, nghiêm trọng dặn dò trợ lý: “Cậu lập tức âm thầm điều tra quan hệ của Bạch Dương và Tổng giám đốc Phó cho tôi, nếu có gì khác người lập tức đi báo cho nhà họ Cố.”
“Chủ tịch Đoàn, ông muốn mượn tay nhà hộ Cố đến chèn ép Bạch Dương?” Thành viên hội đồng quản trị sáng mắt hỏi.
Đoàn Hựu Đình thở dài: “Có Tổng giám đốc Phó đứng sau lưng làm chỗ dựa cho Bạch Dương, trận đánh cuộc kia Bạch Dương sẽ thắng, cho nên vì ngăn cản Bạch Dương, chúng ta chỉ có thể để nhà họ Cố ra tay.”
“Cũng đúng.” Thành viên hội đồng quản trị gật đầu: “Bây giờ con gái nhà họ Cố mới là vị hôn thê của Tổng giám đốc Phó, nếu Bạch Dương thật sự có gì đó với Tổng giám đốc Phó, tôi tin nhà họ Cố nhất định không bỏ qua, đến lúc đó Bạch Dương còn muốn nhờ Tổng giám đốc Phó để ngồi vào ghế nguồn năng lượng mới chính là nằm mơ.”
“Đúng vậy.” Đoàn Hựu Đình gõ xuống bàn làm việc, trong mắt là đắc ý cùng mưu tính.
Lúc này, cửa văn phòng bị gõ vang.
Đoàn Hựu Đình không vui nhíu mày: “Vào đi.”
Cửa bị đẩy ra, Đồng Khê đứng ở cửa: “Chủ tịch Đoàn, Tổng giám đốc Bạch mời ông đến phòng họp.”
“Họp?” Đoàn Hựu Đình mím môi: “Họp cái gì?”
“Là về chuyện Bạch Dương vừa mới ký được mấy hợp đồng hợp tác.”
Biểu cảm của Đoàn Hựu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2742927/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.