“Thằng nhóc thối lắm miệng cái gì, con thiếu đòn đúng không!” Bà Lục tức giận vung nắm đấm.
Lục Khởi không gọt táo nữa, vội vàng nhảy cẫng lên né tránh.
Anh ta vừa trốn còn vừa trêu: “Đánh không tới, đánh không tới.”
Bạch Dương nhìn hai mẹ con ầm ĩ, ôm bụng cười ha hả.
Bầu không khí trong phòng khách vô cùng ấm áp vui vẻ.
Chẳng mấy chốc trời đã tối.
Bạch Dương nhìn đồng hồ, sắp tám giờ rồi, cô bèn muốn tạm biệt.
Bà Lục muốn giữ cô ở lại, nhưng bị cô từ chối.
“A Khởi, đưa Dương về.” Bà Lục đẩy A Khởi một cái.
“Không cần mẹ nói con cũng sẽ làm thế.” Lục Khởi cầm lấy chìa khóa xe trên bàn trà: “Đi thôi bảo bối.”
“Ừm.” Bạch Dương gật đầu, sau đó vẫy tay với bà Lục: “Tạm biệt bác gái!”
“Tạm biệt.” Bà Lục cũng vẫy tay.
Bạch Dương đi sau lưng Lục Khởi ra ngoài biệt thự, lên xe rời đi.
Một tiếng sau thì đến vịnh Tiên Thủy.
Bạch Dương tháo dây an toàn, mở cửa xe: “Em đi nhé.”
“Được.” Lục Khởi trả lời.
Bạch Dương đóng cửa xe, vòng qua đầu xe đi về phía tòa nhà.
Lúc này, Lục Khởi nhận được một tin nhắn do bà Lục gửi đến: Con trai, cuối tuần con và Dương đi tới trường đua của chú Trần hẹn hò đi, mẹ đã nói chuyện với chú Trần của con, cũng đã chuẩn bị phòng trong biệt thự cho hai đứa rồi, mẹ tin chắc chắn con có thể theo đuổi được Tiểu Dương, cố lên!
Khóe miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2742799/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.