Bạch Dương nhìn màn hình điện thoại, vốn còn có lời muốn hỏi nhưng chỉ đành nuốt trở lại.
Thôi vậy, nếu người này đã nói sẽ liên lạc lại sau thì lần sau cô hỏi là được.
Nhưng rốt cuộc người này là ai, đột nhiên xuất hiện, còn đối xử tốt với cô như vậy, khiến cô cảm thấy rất không chân thật.
Bạch Dương nhìn hình đầu hồ ly trong danh sách, trong lòng vừa lo lắng vừa băn khoăn.
Ngày hôm sau, Bạch Dương bị cuộc gọi của Lục Khởi đánh thức.
“Bảo bối, em dậy chưa, anh đang ở dưới lầu nhà em.” Lục Khởi đứng tựa lên chiếc xe thể thao màu đỏ của anh ta, ngẩng đầu nhìn lên tòa nhà.
Bạch Dương ngáp một cái: “Dậy ngay đây.”
“Vậy được, em nhanh lên, anh đợi em trong xe.” Lục Khởi nói.
Bạch Dương ừ một tiếng rồi cúp máy, sau đó vén chăn thức dậy.
Sau khi rửa mặt xong, cô lấy túi xách, chống gậy đi tới huyền quan.
Vừa mở cửa ra, một bức thư đã rơi xuống từ tay cầm bên ngoài.
Bạch Dương nghi ngờ nhặt lên, sau khi nhìn thấy chữ viết trên bức thư mới phát hiện đây là thư của cô và bạn viết thư Tiểu Trọng năm đó.
Sao lại ở bên ngoài.
Bạch Dương cầm bức thư nhìn ra ngoài cửa, sau đó đột nhiên nhớ tới Phó Kình Duy.
Phó Kình Duy từng cầm một bức thư đi, nói là sẽ trả cho cô, cho nên đây là Phó Kình Duy trả lại.
Nhưng lần trước cô đã bảo Phó Kình Duy vứt đi.
Không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2742751/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.