“Không có gì.” Phó Kình Hiên buông tay ra.
Bạch Dương ngồi xuống lần nữa, ai biết người kia lại kích động nhảy dựng lên.
Lúc này, người nọ không đụng phải Bạch Dương, nhưng lại đá bay gậy chống của Bạch Dương ra ngoài, rơi xuống lối đi nhỏ ở đối diện.
Bạch Dương thấy thế, vừa tức vừa đau đầu.
Thế này bảo cô đi nhặt kiểu gì!
Ngay khi Bạch Dương suy nghĩ có nên nhờ nhân viên công tác của sân vận động không thì Phó Kình Hiên đột nhiên đứng lên, đi xuống nhặt gậy giúp cô, anh đưa gậy cho cô: “Này.”
Bạch Dương kinh ngạc nhìn anh, đồng thời giơ tay nhận lấy: “Cảm ơn.”
Phó Kình Hiên ừ một tiếng, sau đó đưa mắt nhìn cái chân bó thạch cao của cô: “Chân không sao chứ?”
“Vẫn ổn, không đau lắm.” Bạch Dương đặt gậy sang một bên, tránh cho việc lại bị người kia đá bay.
Phó Kình Hiên nhìn ra lý do cô làm như vậy, anh nói: “Đổi chỗ ngồi đi.”
Mới đầu Bạch Dương hơi sửng sốt, sau đó lắc đầu: “Không cần, chỗ này rất tốt.”
“Trận đấu vẫn chưa kết thúc, Kình Duy càng đánh càng hay, lát nữa người xem sẽ càng kích động hơn, cô xác định cô ngồi đây sẽ không bị đụng vào nữa chứ?” Phó Kình Hiên hỏi xong, lại đưa mắt lạnh lùng nhìn người bên cạnh cô một cái. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
2. [Ngôn Tình] Sống Chung
3. Ta Ở Đại Lục Làm Phò Mã
4. Ái Thật Lâu Bằng Hữu
=====================================
Bạch Dương yên lặng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2742724/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.