“Bà sẽ biết nhanh thôi.” Bạch Dương lạnh lùng nhếch khóe môi.
Không lâu sau đó, tiếng bước chân dồn dập truyền tới từ phía thang máy. Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, bốn người bảo vệ mặc đồng phục giống nhau đã đi tới trước mặt ba người.
Phó Kình Duy nhìn điệu bộ này của bọn họ, nhận ra chuyện bắt đầu trở nên nghiêm trọng. Cậu ta đảo mắt, lặng lẽ lui ra ngoài cửa, lấy điện thoại ra bắt đầu bấm số.
Bạch Dương phát hiện động tác nhỏ của cậu ta, cũng đoán được cậu ta sẽ gọi cho ai, nhưng không ngăn cản. Cô chỉ Vu Y Cơ, nói với bốn người bảo vệ: “Người này, sáng sớm tới đập cửa nhà tôi, thái độ hung dữ, đe dọa rất lớn tới sự an toàn của tôi. Hơn nữa bà ta còn ném vỡ điện thoại của tôi, làm hỏng tài sản của tôi, tôi muốn mấy người bắt bà ta lại, đưa tới đồn công an.”
Vu Y Cơ tức giận chửi bới: “Bạch Dương, cái loại đĩ điếm này, cô dám….”
“Bây giờ bà ta còn sỉ nhục tôi, tôi yêu cầu mấy người lập tức bắt bà ta lại!” Bạch Dương ngắt lời bà ta.
“Được, cô Bạch.” Bốn người bảo vệ đáp lời, họ tiến lên bắt người, đẩy bà ta đi về phía thang máy.
“Mẹ!” Phó Kình Duy nhìn điện thoại còn chưa gọi được, lại nhìn Vu Y Cơ bị bảo vệ bắt, không biết nên làm gì mới phải.
Vu Y Cơ bị bốn người bảo vệ giữ chặt, không thể tránh thoát, chỉ có thể nghiêng đầu hằn học nhìn chằm chằm Bạch Dương. Bà ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2742622/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.