Vừa dứt lời, có tiếng điện thoại reo lên.
Phó Kình Hiên lấy điện thoại ra, nhìn thông báo cuộc gọi, nghe máy kề vào bên tai: “A lô.”
“Tổng giám đốc Phó, tìm thấy manh mối của cô Cố rồi.” Trong điện thoại vang lên giọng nói kích động của trợ lý Trương: “Tôi vừa hỏi được từ một người đi đường, cô Cố bị một người đàn ông che mắt đưa lên một chiếc xe bánh mì.”
“Xe bánh mì?” Phó Kình Hiên nguy hiểm nheo mắt: “Lập tức xem camera trên các đoạn đường xung quanh, tìm ra lộ trình của xe bánh mì kia.”
“Đã rõ.” Trợ lý Trương gật đầu.
Nói chuyện điện thoại xong, hai vợ chồng Cố Việt Bân nhìn chằm chằm Phó Kình Hiên: “Sao rồi, có phải có tin tức của Tử Yên không.”
“Tử Yên bị người ta bắt cóc rồi.” Phó Kình Hiên để điện thoại xuống, trả lời một câu chứa đầy sát khí.
Nghe vậy, bà Cố càng khóc to hơn, suýt nữa đã hôn mê bất tỉnh.
Sắc mặt của Cố Việt Bân cũng rất khó coi, ông ta nghiến răng nói: “Rốt cuộc là ai dám bắt cóc con gái tôi!”
“Trước mắt vẫn không biết, đợi bắt được người đã rồi nói sau…”
Cố Việt Bân hung ác ngắt lời Phó Kình Hiên: “Đợi bắt được người thì giao cho bác xử lý, bác muốn kẻ đó sống không bằng chết!”
Ông ta muốn kẻ đó biết con gái của Cố Việt Bân này không phải dễ bắt cóc như vậy.
Nếu đã bắt thì phải chuẩn bị mà giác ngộ!
Phó Kình Hiên không có ý kiến gì: “Bác trai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2742609/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.