Ăn bữa tối xong, Bạch Dương và Lục Khởi định tính tiền đi về.
Lúc hai người vừa rời khỏi chỗ ngồi thì có người gõ cửa phòng VIP.
Lục Khởi đi tới mở cửa, nhìn thấy Phó Kình Hiên.
Lúc này sắc mặt Phó Kình Hiên rất căng thẳng, chân mày cũng nhíu chặt, ánh mắt lộ ra sự nôn nóng khó phát hiện.
Bạch Dương nhìn thấy, thầm nghĩ có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?
“Anh đến đây làm gì?” Lục Khởi chặn Phó Kình Hiên lại, không khách sáo hỏi.
Phó Kình Hiên không để ý đến anh ta, nhìn về phía Bạch Dương: “Tử Yên có ở đây không?”
Bạch Dương nhướng mày: “Anh tìm cô Cố sao lại tới chỗ chúng tôi, không phải cô ta đi cùng anh sao?”
“Đúng thế.” Lục Khởi khoanh tay phụ họa.
Phó Kình Hiên rũ mắt: “Cô ấy không có ở chỗ tôi.”
“Không có ở chỗ anh?” Lục Khởi sửng sốt, sau đó cười trên nỗi đau của người khác: “Sao, mất tích rồi à?”
Phó Kình Hiên không trả lời.
Lục Khởi không cười nữa, ngạc nhiên hỏi: “Mất tích thật à?”
Bạch Dương nhìn Phó Kình Hiên: “Cô Cố biến mất, anh đến chỗ chúng tôi tìm, tổng giám đốc Phó là nghĩ chúng tôi giấu cô Cố đi mất à?”
“Tử Yên đi vệ sinh xong thì không về nữa, ở chỗ này chỉ có các người có mâu thuẫn với cô ấy.” Phó Kình Hiên nhìn vào mắt cô.
Lục Khởi giận quá hóa cười: “Chúng tôi có mâu thuẫn với cô ta thì phải giấu cô ta đi à, cách nói này ở đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2742603/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.