“Tổng giám đốc Phó, tôi cũng phải cảm ơn anh.” Lục Khởi nhếch miệng cười: “Nếu không vì sự lạnh lùng của anh, cục cưng của tôi còn chưa tỉnh ngộ đâu! Cảm ơn anh nương tay thả cục cưng của tôi đi, cô ấy đáng có điều tốt đẹp hơn.”
Lương Triết cầm túi xách bươm bướm trên bàn lên, là Bạch Dương quên mang đi, nhẹ nhàng nói: “Đi thôi.”
“Đi!” Lục Khởi khoác vai Lương Triết, cùng nhau rời khỏi nơi này, còn châm chọc: “Không khí nơi này quá ô nhiễm, ở thêm một giây tôi cũng cảm thấy ghê tởm.”
Phó Kình Hiên đưa mắt nhìn bọn họ rời đi, chân mày càng nhíu chặt hơn, trong lòng có cảm giác khó chịu không thể diễn tả bằng lời, làm thế nào cũng không xua đi được.
Bạch Dương lặng lẽ nhìn, không ngờ còn có người theo đuổi xuất sắc như thế.
… Bạch Dương vừa mới lên xe, nhắm mắt nghỉ ngơi chưa tới một phút, Lục Khởi và Lương Triết đã tới.
“Cục cưng, biểu hiện của em khi nãy quá tuyệt vời, chậc, em nhìn sắc mặt của Cố Tử Yên kia đi, chỉ muốn ăn tươi nuốt sống em thôi.” Lục Khởi ngồi lên ghế lái, vừa thắt dây an toàn vừa cười ha hả: “Anh xem mà thấy sảng khoái, chỉ muốn vỗ tay cho em!”
Lương Triết ngồi vào ghế sau, đưa túi xách cho Bạch Dương: “Khi nãy chị để trên bàn, quên mang theo.”
“Khi nãy tôi đi nhanh quá nên không chú ý.” Bạch Dương nhận lấy túi xách.
Lương Triết nhìn hộp trang sức bị để bên ghế, hỏi Bạch Dương: “Chị, có phải chị…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2742368/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.