Bạch Dương thấy rất lạ.
Phó Kình Hiên cũng coi như là một người tài năng, nhà họ Phó cũng là gia đình giàu sang quyền thế, tại sao Vu Y Cơ lại giống như một người phụ nữ chốn nông thôn thể nhỉ?
Cô nhếch mép: “Mong bà nhận rõ điều này, tôi và con của bà đã ly hôn, còn nữa, tôi không lấy một xu nào của họ Phó nhà bà cả.”
“Mày nói láo!” Vu Y Cơ không tin lời nói hoang đường của cô, dáng vẻ không chịu từ bỏ ý định: “Nghèo mạt kiếp như mày thì lấy đâu ra tiền mà đến nơi cao cấp thế này? Chẳng phải là lấy tiền con tao đó sao? Bạch Dương tao nói cho mày biết, bây giờ mày có quỳ xuống xin lỗi tao thì tao cũng không tha thứ
cho mày!”
Quỳ xuống xin lỗi ư? Bạch Dương thật sự tức đến phì cười. Người phụ nữ cực phẩm Vụ Y Cơ này, đầu óc chưa từng bình thường bao giờ. Chẳng đáng để cô lãng phí thời gian, cô xoay người định đi. Nhưng Vu Y Cơ đang làm loạn thì sao chịu bỏ qua cho cô? “Muốn chạy nữa ư?” Vu Y Cơ vươn tay định túm lấy tóc sau lưng cô. Lục Khởi đã đề phòng từ trước đây Vu Y Cơ ra, bảo vệ Bạch Dương ở sau lưng. Anh cố ý dùng sức, Vu Y Cơ không khống chế được mà ngã lăn quay ra: “Ôi chao ôi!”
Bà ta ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt chán ghét của Lục Khởi, cứ thể ngồi dưới đất gào khóc ầm ĩ: “Còn có công lí nữa không hả trời? Một người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2742340/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.