Chương 1111
“Thì sao? Muốn tôi khen anh à?” Bạch Dương hờ hững đáp lại anh ta.
Phó Kình Hiên cười khẽ: “Không cần đâu, nhưng nếu em muốn thì cũng được.”
“Tôia chẳng muốn tí nào cả.” Bạch Dương quay đầu đi Có điều cô lại quay sang nhìn anh ngay, nói với vẻ mặt hết sức phức tạp: “Ban nãy cảm ơn anh.”
“Hả?” Dường như Phó Kình Hiên không hiểu ý của cô.
Bạch Dương chỉ đành nói rõ ra: “Cảm ơn anh đã giải vây cho tôi.”
“Không có gì, tôi không thể nào trơ mắt nhìn Cố Việt Bân gây phiền toái cho em.”
Phó Kình Hiên ngồi xuống ghế sô pha, anh nhìn cô với đôi mắt chứa chan tình cảm.
Bạch Dương không nhìn thấy nhưng vẫn cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng ấy, cô không khỏi chau mày: “Thật ra anh chẳng cần làm như vậy đâu, tôi biết Cố Việt Bân muốn làm gì, ông ta muốn dùng tờ giấy xét nghiệm DNA ấy để vả mặt tôi ấy mà, rồi lại tung đồn nhảm ném tôi vào tù, nhưng thật ra anh không ra mặt thì tôi vẫn có cách đối phó với ông ta, ông ta không làm gì được tôi đâu.”
Sau khi nghe cô nói thế, Phó Kình Hiên mím môi.
Bởi vậy cô đang chê anh làm chuyện ruồi bu à?
“Em có cách gì?” Phó Kình Hiên hỏi.
Bạch Dương lắc lắc đầu: “Đây là bí mật, tôi không thể nói với anh được.”
Sau khi nói dứt câu, cô đưa điện thoại cho anh: “Sếp Phó, có thể giúp tôi gọi cho dì Trương không? Trễ lắm rồi, tới giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi-2/2044833/chuong-1076.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.