Chương trước
Chương sau
Chương 1086

Bạch Dương lạnh nhạt nói: “Ông cho trợ lý của ông đưa đi làm giám định, ai biết trợ lý của ông liệu có động tay chân gì đó hay không, dì Trương, làm phiền dì đi theo một chuyến, trông kỹ tóc.”

“Bạch Dương, cô quá đáng rồi đấy!” Sắc mặt của Cố Việt Bân đen xì chỉ vào Bạch Dương.

Bà Cố cũng như vậy, ánh mắt nhìn Bạch Dương tràn ngập sự căm hận, giống như Bạch Dương đã làm chuyện cực kỳ tàn độc vậy.

Lúc này, Cố Mạn Tình bước lên một bước:

“Ba, nếu cô Bạch không tin chúng ta, vậy thì để người của cô ấy đi theo đi, để cô Bạch nhìn cho rõ, người của chúng ta liệu có động tay chân không, cũng tiện để cô Bạch cuối cùng thua tâm phục khẩu phục.”

Nghe thấy lời này, hai vợ chồng Cố Việt Bân bỗng chốc nguôi giận.

Đặc biệt là Cố Việt Bân, vậy mà bật cười: “Mạn Tình, con nói không sai, nếu cô ta đã muốn để người khác trông, vậy thì để người của cô ta trông đi, Lý Thanh còn không đi vào?”

Cố Việt Bân nói với trợ lý.

Trợ lý gật đầu, nhận lấy tóc rồi đi vào phòng giám định.

Dì Trương cũng dưới sự ra hiệu của Bạch Dương đi vào theo, luôn nhìn tay của trợ lý Và tóc trong tay.

Tiếp theo, chính là thời gian chờ đợi khoảng nửa tiếng.

Bạch Dương và đám người Cố Việt Bân đều không nói chuyện, đều đang yên lặng chờ đợi kết quả giám định.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, trong lòng Bạch Dương bắt đầu trở nên bồn chồn.

“Sếp Phó!” Cô lại nhỏ tiếng gọi Phó Kình Hiên một tiếng.

Hết cách, dì Trương ở trong phòng giám định, xem làm giám định.

Ở đây người có cô ta có thể gọi chỉ có Phó Kình Hiên.

Phó Kình Hiên nghe thấy tiếng của cô, ở †rong ánh mắt kinh ngạc của ba người Cố Việt Bân, vậy mà khuyu xuống bên cạnh xe lăn của Bạch Dương, giống như một ky sĩ, tiếp nhận phân phó của công chúa.

Sắc mặt của Cố Việt Bân rất khó coi.

Động tác này của Phó Kình Hiên khiến ông †a không thể phản bác được, nói Phó Kình Hiên từng yêu Tử Yên.

Bởi vì ông ta chưa từng nhìn thấy, Phó Kình Hiên đối với Tử Yên hạ mình xuống như vậy.

“Sao vậy?” Phó Kình Hiên mở miệng, nhìn Bạch Dương thấp giọng hỏi.

Bạch Dương cắn môi dưới: ‘Lý Thất, bây giờ có biểu cảm gì, cô ta có lo lắng không?”

Phó Kình Hiên không nhìn sang Cố Mạn Tình, ánh mắt lóe lên rồi đáp: “Không lo lắng.

Cái mà Lý Thất lấy là tóc của Bạch Dương, sao có thể lo lắng chứ.

Bạch Dương nghe câu trả lời của Phó Kình Hiên, không nhịn được mà gõ lên tay vịn xe lăn: “Sao lại như vậy!”

Lý Thất tại sao không lo lắng?

Khi Bạch Dương đang không hiểu, đằng sau truyền đến mấy tiếng bước chân.

Trình Viễn Minh dẫn hai người, một nam một nữ đi về phía này.

Trình Viễn Minh nhìn thấy Bạch Dương ngồi trên xe lăn, ánh mắt cong lại, mỉm cười vẫy tay: “Bạch Dương.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.