Chương 1030
“Chị..” Lương Triết đi tới trước mặt Bạch Dương, thấp giọng gọi một tiếng.
Bạch Dương ừ một tiếng, thản nhiên nói: “Em còn đang suy nghĩ, có phải chị không định gặp em nữa hay không?”
“Làm sao có thể chứ.” Lương Triết vội vàng phủ nhận.
Dung Kiều: “Sao không, ngay cả điện thoại của tôi cậu cũng không thèm nghe máy, chẳng lẽ là không thấy tôi sao?”
“Em…” Cổ họng Lương Triết nghẹn lại, nhất thời nói không nên lời, một lát sau, mới khàn khàn mở miệng: “Em chỉ là không biết đối mặt với chị như thế nào, cũng không có mặt mũi để đối mặt với chị, em làm ra loại chuyện đó với chị, sợ chị chán ghét em, giận em, không tha thứ cho em, cho nên…”
“Được rồi, đã qua rồi, tôi không có ghét cậu, cũng không có giận cậu, càng không có chuyện không tha thứ cho cậu.” Dung Kiều thở dài nói.
Ánh mắt Lương Triết chợt sáng, trên mặt nhất thời nở nụ cười vui vẻ: “Chị, chị tha thứ cho em sao?”
“ỪI” Dung Kiều gật đầu.
Lương Triết vươn tay, run rẩy năm lấy cô: “Chị, đây có phải là sự thật không? Chị thật sự không trách em sao?”
“Là thật, nhưng mà… Bạch Dương rút tay ra, khuôn mặt nghiêm túc nói: “Nhưng mà chị hy vọng sau này em không cần phải làm những chuyện như thế này nữa, biết không?”
Ánh mắt Lương Triết tối sầm lại, ngoài miệng lại đáp ứng: “Được, em sẽ không.”
“Vậy là tốt rồi.” Bạch Dương vui mừng nở nụ cười: “Mặt khác, tôi cũng biết chuyện trạng thái tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi-2/2044721/chuong-995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.