Chương 1001
Bây giờ cô rất hối hận, hối hận vì sao mình lại ngồi dậy.
Rõ ràng là chấn động não còn chưa tốt, biên độ vận động lớn sẽ dễ gây choáng váng đầu, buồn nôn, thậm chí nghiêm trọng hơn còn có thể khiến cho đại não thiếu oxy, bị choáng ngay tại chỗ.
Không biết đã mất bao lâu, Bạch Dương cảm thấy tình trạng của mình tốt hơn một chút, lập tức thoát khỏi vòng tay của Phó Kình Hiên, “Cảm ơn tổng giám đốc Phó.”
Cô hẳn là nên cảm ơn anh.
Nếu anh không đỡ cô kịp thời, cô chắc chắn đã ngã xuống sàng.
Cô vốn đã bị chấn động não, nếu cô còn ngã, đoán chừng có thể sẽ chết não mất.
Hơn nữa Phó Kình Hiên còn liên tục xoa bóp thái dương để giảm bớt sự khó chịu cho cô, nếu không thì cô sẽ không hồi phục nhanh như vậy.
“Không có gì, bây giờ thế nào rồi?” Phó Kình Hiên đỡ bả vai Bạch Dương, giúp cô nằm lại.
Bạch Dương không hề kháng cự.
Cô không thể nhìn thấy, chỉ có thể bị anh chăm sóc.
Nếu không, việc sờ soạng tìm gối và nằm xuống cũng có thể bị đụng đầu.
“Tốt hơn nhiều rồi” Nằm trên gối, Bạch Dương trả lời hơi yếu ớt.
Phó Kình Hiên thấy sắc mặt cô trắng bệch, bấm chuông gọi ở đầu giường, “Tôi đã gọi bác sĩ, tốt hơn hết vẫn nên xem qua một chút.”
“Ừm, cảm ơn.” Bạch Dương không hề từ chối.
Phó Kình Hiên đắp chăn cho cô rồi ngồi lại, “Tiếp tục chủ đề vừa rồi nhé,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi-2/2044702/chuong-966.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.