Sau đó Dương Mặc Thư được hai đàn em dùng chiếc Cayenne của Hứa Vãn Hà đưa về.
Trên đường đi hình như có ói một lần, cho nên sáng hôm sau lúc tỉnh lại, trên vạt áo của Dương Mặc Thư vẫn còn dính một chút.
Kết quả, do sáng sớm tắm hết ba lần, Dương Mặc Thư bây giờ đi làm đã sắp muộn rồi.
Nhưng vẫn chưa muộn.
Dương Mặc Thư cau chặt mày, tâm trạng lo lắng.
“Phiền anh nhanh một chút, tôi sắp muộn rồi.”
Người trước mặt nhìn cậu một cái, rốt cuộc cũng không nói câu nào.
Dương Mặc Thư có chút gấp gáp.
“Còn có 5 phút thôi.”
Người kia quay đầu lại, lại nhìn cậu một cái.
Dương Mặc Thư nặng nề thở dài, “Tiêu rồi, hôm nay còn hẹn người bệnh giang mai tới kiểm tra lại, chắc người ta đến rồi.”
Người xếp hàng phía trước đó không thể chịu được nữa, cầm tiền lẻ tức tối rời đi, “Đồ thần kinh!”
Dương Mặc Thư vội vàng tiến lên một bước, “Ông chủ, cho tôi một phần bánh kếp trứng, thêm một ruột hun khói, cho nhiều tương ớt.”
Ông chủ nhận lấy tiền lẻ của Dương Mặc Thư tiền lẻ, “Ok, 3 phút có ngay.”
Dương Mặc Thư cau mày, “Không được, tôi thêm tiền cho anh, anh làm một cái nhanh cho tôi đi.”
Ông chủ hơi do dự, tốc độ trên tay nhanh hơn chút, “Vậy cũng được.”
Thế là đã dùng 2 phút làm xong một phần bánh kếp trứng đưa cho Dương Mặc Thư.
Chờ đến khi Dương Mặc Thư cầm bữa sáng tới chấm công, thời gian vừa kịp, không hơn không kém một giây nào.
Ông lão gác cổng nhìn thấy Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-nong-ma-an/1686703/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.