Tưởng tượng Hứa Vãn Hà vì bị lừa mà nổi giận, Dương Mặc Thư thật sự có chút mừng thầm.
Nhưng trên thực tế cũng không sung sướng gì cho cam.
Siết chặt tay, khi Dương Mặc Thư về đến nhà, đã nóng nực đổ mồ hôi đầy đầu.
Nhân lúc trục quạt quay của máy điều hòa hạ nhiệt độ trong phòng xuống, Dương Mặc Thư vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Dòng nước chảy ra từ vòi đều là nước ấm.
Rửa lên mặt, cũng không giảm được một tí hơi nóng nào.
Dương Mặc Thư thẳng lưng lên, nhìn người trong gương.
Môi hồng răng trắng, mặc dù gương mặt không thể nói là đẹp, nhưng ít nhất nhìn cũng rất sạch sẽ.
Thế sao dán cứng ngắc lên cái cục than đen kia nhưng mãi cũng không được lọt vào mắt vậy.
Dương Mặc Thư lấy khăn lau mặt, quay người ra khỏi phòng, phòng khách đã hoàn toàn mát lạnh.
Đám mây rực lửa ngoài cửa sổ phiêu dạt từng mảng.
Dương Mặc Thư đứng bên tủ lạnh, ngắm nhìn hoàng hôn, trên mặt như thoa lên một lớp dầu.
Ngăn mát nhét đầy đồ ăn, Dương Mặc Thư nhìn chằm chằm vào một thứ trong đó, hai mắt rơi vào khoảng hư không.
Nghĩ bản thân lúc trước đã hiểu lầm, còn tưởng Hứa Vãn Hà rất thích mình, nhưng bây giờ xem ra, rất có thể ngay cả cơ thể của mình hắn cũng chẳng hứng thú.
Bản thân nên sớm nghĩ tới, một người đàn ông như hắn, dù cho tính tình có tệ gu thẩm mỹ có quê mùa, nhưng vì có địa vị và ngoại hình, người theo đuổi bên cạnh chắc cũng sẽ không ít.
Theo đuổi như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-nong-ma-an/1686699/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.