[]
-Đây! Của ngươi nè!_Kì Như đặt ên bàn tôi một đống uyện to đùng ước khi về chỗ cất cặp, mắt nó ko ngừng nháy nháy tạo dáng cùng bờ môi căng mọng cười rõ tươi, làm như thể b phát ân hụệ cho ẻ em đói nghèo ấy_Bồi thường chuyện hôm qua cho ngươi đó
-Vậy sao?_Tôi bĩu môi, đã cố quên cái chuyện nhục như c cá nục ngày hôm qua rồi, vậy mà c bạn vô tâm này lại dám tàn nhẫn lấy que cời lò khơi ra khiến cơn bực được chôn sâu dưới đáy dạ dày ào lên ko nhân nhượng phg tỏa toàn thân làm tôi bức bối khó chịu vô cùng. Quay mặt đi chỗ khác, tôi làm vẻ ịch thượng_Ngươi nghĩ ta là ai chứ hả? Dám lấy chỗ này mua chuộc ta ư? Ngươi xem thường ta quá đấy, Hạ Kì Như!
-Thôi mà! Dù gì cũng đâu thiệt, chỉ là cùng lúc gặp 2 o gia, nhà ngươi còn may chán_Kì Như đưa tay đập lên vai tôi một phát chấn đông ời đất, giờ thì tôi đã hiểu tại sao mình lại lùn thêm chứ ko hề nhích lên nửa phân rồi, ăn tiếp vài quả của nó nữa, chắc tôi sẽ thành người lùn g uyện cổ tích mất, nổi tiếng ko tốn sức tốn của
-Ko phải 2, là 3_Tôi hùng hồn tuyên bố, tay chìa ra ba ngón dí sát vào mặt Kì Như để đôi mắt vừa loạn vừa cận của nó nhìn cho rõ
-Sao 3?_Nó hất tay tôi, ra chiều khó hiểu
-Hàn Gia Minh, Hạ Kì Thiên và Lăng Tử Thần, cả 3 đều là o gia chui chung một xó, ko đội ời chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-nhan-di-cau-yeu-toi-phai-ko/2393014/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.