Tấm rèm dày nặng ngăn chặn ánh nắng xuyên qua cửa sổ.
Trong phòng yên tĩnh đến đáng sợ.
Trên ván cửa, vô số ngón tay gắt gao báu víu.
Hứa Tri Ngôn cũng không tò mò lắm về ngoại hình của bạn cùng phòng trốn sau ván cửa trông thế nào, thừa dịp cửa chưa đóng cậu vội rời đi.
Lúc sắp bước tới cửa, bóng đèn sáng lên.
“Lạch cạch!”
Công suất bóng đèn không cao lắm.
Ánh sáng ảm đảm tản khắp phòng, không gian khá âm u.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên.
“Haiz, cậu ra ngoài hả? Buồn vậy tớ còn định doạ cậu thêm tí xíu nữa!”
Chủ nhân giọng nói tuổi không lớn, mang theo đặc trưng của thiếu niên ẩn chứa vài phần hưng phấn chờ mong.
Hứa Tri Ngôn dừng một chút, rồi tiếp tục bước ra khỏi cửa lúc này mới yên tâm xoay người nhìn lại.
Mặc dù bên trong không thể gọi là sáng nhưng đặt dưới bóng tối u ám của ký túc xá nó trở nên chói mắt lạ thường, một nam sinh khuôn mặt thanh tú, mặc đồng phục cao trung đứng giữa phòng.
“Chào cậu! Tên tớ là Khúc Quý. Cậu chính là bạn cùng phòng mới của tớ hả?”
Nói xong, Khúc Quý có chút ngượng ngùng gãi đầu, giơ một chùm ngón tay nhân tạo giấu sau lưng ra.
“Mấy thứ này là do lúc quét dọn phòng tớ tình cờ phát hiện được á, nhìn cũng thú vị nên giữ lại…… Chắc, chắc cậu sợ lắm nhỉ?” Tiếng giải thích càng ngày càng nhỏ, Khúc Quý lặng lẽ nuốt nước miếng.
“Không sao, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-phong-an-toan-trong-tro-choi-vo-han/2683792/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.