Lúc xe dừng ở dưới tòa nhà Vạn Tượng, chính là giờ cao điểm đi làm.
Chiếc xe mà hôm nay Phó Ngọc Hải lái hiếm khi khiêm tốn, tùy tiện dừng ở dưới tòa nhà cũng không tính là nổi bật.
Thẩm Thanh Ngọc tháo dây an toàn: "Cảm ơn, hôm khác sẽ mời anh ăn cơm."
Phó Ngọc Hải nhìn cô: "Lời này em không chỉ nói mỗi ba lần thôi đâu, rốt cuộc hôm khác là hôm nào đây, cô Thẩm?"
Thẩm Thanh Ngọc nghĩ một lát, đúng là nói rất nhiều lần rồi: "Hai ngày nữa chắc tôi sẽ phải đi thành phố Y một chuyến, chắc tuần này sẽ không ở Lâm Thành, cuối tuần trở về sẽ mời anh ăn cơm, được chứ?"
"Đùa thôi."
Anh nói rồi đưa bình nước gừng đường đỏ đã chuẩn bị sẵn ở bên cạnh cho cô: "Thời tiết lạnh, uống nhiều một chút, có lợi đó."
Ban đầu Thẩm Thanh Ngọc không kịp phản ứng: "Đây là cái gì?"
Cho đến khi cô cầm đến trên tay, ngửi được mùi gừng nhàn nhạt, cô mới biết đó là cái gì.
"Cảm ơn."
Thời gian không còn sớm, Phó Ngọc Hải chủ động mở cửa xe giúp cô.
Thẩm Thanh Ngọc cầm nước gừng đường đỏ xuống xe, cơn gió lạnh lẽo thổi qua, nhưng lòng bàn tay cô lại nóng.
Thẩm Thanh Ngọc bước nhanh đi vào công ty, vừa tới phòng làm việc, Phó Ngọc Lam cầm tài liệu chờ cô: "Cô Thẩm."
Thẩm Thanh Ngọc khẽ gật đầu, đặt nước gừng đường đỏ trong tay xuống: "Em đi qua đó trước đi, chị đến ngay."
"Vâng ạ."
Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569962/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.