Thẩm Thanh Ngọc nghe lời này của Bạc Minh Thành xong chỉ cảm thấy buồn cười, trên thực tế cô cũng đã cười thật.
Lúc cô bật cười, khuôn mặt vốn đã xinh đẹp rực rỡ càng như phủ thêm một tầng ánh sáng, xinh đẹp đến nỗi khiến cho người ta khó mà dời mắt.
Từ trước Bạc Minh Thành đã biết Thẩm Thanh Ngọc trông rất đẹp, một khuôn mặt như vậy, nếu đổi lại là những người khác, có lẽ đã sớm quỳ gối.
Nhưng người đó là anh ta.
Thẩm Thanh Ngọc vừa cười vừa hỏi: “Lời này của anh thật sự buồn cười, chúng ta có từng đi à?”
Còn trở về.
Lời này của Thẩm Thanh Ngọc nghe thì nhẹ nhàng, nhưng lại mang theo sức nặng mạnh nhất đánh lên trên người Bạc Minh Thành.
Đầu anh ta lập tức trống rỗng, một lát sau mới thoáng tỉnh táo lại: “Em không yêu tôi, là bởi vì Phó Ngọc Hải à?”
Phó Ngọc Hải đã rất nhiều lần ngủ lại ở trong chung cư của cô, nam nữ trưởng thành, trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, Bạc Minh Thành vừa nghĩ đến đã thấy ghen tuông đến phát điên.
Rất nhiều lần anh ta rất muốn xông vào kéo Phó Ngọc Hải ra, nhưng mà lần đầu tiên lý trí của anh ta rõ ràng như vậy mà biết rằng mình không có tư cách này.
Nghe thấy anh ta nhắc đến Phó Ngọc Hải, sắc mặt Thẩm Thanh Ngọc lạnh đi: “Bạc Minh Thành, từ trước đến nay anh toàn như vậy, cứ xảy ra chuyện gì là anh cũng chỉ tìm nguyên nhân ở trên đầu người khác, chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569938/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.