Bạc Minh Thành lạnh mặt đi ra từ phòng bệnh, Tần Minh Tú nhìn thấy, muốn hỏi có chuyện gì nhưng nhìn đến sắc mặt của con trai, bà ấy há miệng, cuối cùng vẫn không lên tiếng. 
Bạc Minh Tâm hừ lạnh: "Anh, chuyện tối hôm nay chắc chắn là Thẩm Thanh Ngọc cố ý!" 
Cô ta không có chứng cứ, nhưng cô ta vẫn cảm thấy Thẩm Thanh Ngọc cố ý! 
Bạc Minh Tâm vừa dứt lời, Bạc Minh Thành bèn nghiêng đầu nhìn cô ta một cái. 
Sự lạnh lẽo trong tròng mắt đen kia khiến Bạc Minh Tâm sợ đến nỗi sắc mặt tái đi, cô ta lùi về phía sau hai bước theo bản năng, vốn dĩ còn muốn nói thêm gì đó, nhưng cuối cùng đều bị cô ta nuốt trở vào. 
Nhìn bóng lưng dần dần đi xa của Bạc Minh Thành, cho đến khi người biến mất ở chỗ rẽ, Bạc Minh Tâm mới nhúc nhích một cái. 
Sắc mặt trắng bệch của cô ta cũng mới khôi phục vẻ hồng hào, nhưng mà phía sau lưng bộ váy toàn là mồ hôi lạnh. 
Ánh mắt vừa rồi của Bạc Minh Thành tựa như dã thú lạnh lùng vô tình, như thể nếu như cô ta nói thêm một câu nữa, anh ta có thể xé xác cô ta ra. 
Quá đáng sợ. 
Bạc Minh Tâm quay đầu liếc nhìn ông cụ Bạc ở bên trong phòng bệnh, cuối cùng chỉ có thể dừng ánh mắt ở trên người Tần Minh Tú: "Mẹ, ông nội tỉnh rồi, chúng ta về nhà thôi." 
Bất kể là Bạc Minh Thành hay là ông cụ Bạc, tất cả đều không phải là người dễ chọc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569818/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.