Phó Ngọc Hải ôm rất chặt, Thẩm Thanh Ngọc nghe thấy một tiếng "Cuối cùng em cũng tới tìm tôi rồi", không hiểu sao bỗng cảm thấy mấy phần chua xót, nhất thời không đành lòng đẩy anh ra.
Cô thật sự không biết, hóa ra trong những năm tháng không muốn người khác biết kia, cũng có một người lặng lẽ thích cô như vậy.
Ngoài cửa sổ xe mưa càng ngày càng lớn, gió thổi vào trong xe, có chút se lạnh, nhưng Thẩm Thanh Ngọc bị ôm nên cả người đều nóng.
Khoảng hai giây trôi qua, Phó Ngọc Hải thả lỏng tay, buông cô ra rồi nở một nụ cười với cô: "Tôi đưa em về nhà.". Đam Mỹ H Văn
Thẩm Thanh Ngọc nhìn anh, muốn hỏi anh rằng anh không tò mò tại sao cô không thật sự muốn tái hôn với Bạc Minh Thành, nhưng lại muốn tổ chức đám cưới với Bạc Minh Thành.
Nhưng nghĩ lại, cuối cùng Thẩm Thanh Ngọc vẫn không hỏi.
Quên đi, dù sao Phó Ngọc Hải cũng sẽ sớm được biết thôi.
Xe chậm rãi lăn bánh, Phó Ngọc Hải đóng cửa sổ xe lại, bên ngoài mưa như trút nước, buổi tối như vậy, trên đường cũng chẳng có mấy người đi đường.
Hai mươi phút sau, xe dừng ở dưới tòa nhà chung cư của Thẩm Thanh Ngọc.
Phó Ngọc Hải mở ô xuống xe, đi đến cửa xe bên phía Thẩm Thanh Ngọc: "Cõng em?"
Thẩm Thanh Ngọc nhớ tới chuyện mấy giờ trước, có chút ngượng ngùng nên bèn lắc đầu: "Không cần."
Đã đến cửa nhà cô rồi, cho dù giày ướt thì về đến nhà là có thể đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569778/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.