Đây không phải là lần đầu tiên Phó Ngọc Hải nói với cô những lời này, lần trước cô chỉ cảm thấy bất lực khi nghe câu hỏi đó, nhưng giờ đây lại thấy khó chịu vô cùng. Vì cô cũng đã từng làm điều rẻ tiền như thế này rồi, vả lại còn làm đi làm lại mấy năm liền.
Cô còn chưa kịp sắp xếp lại những suy nghĩ ngổn ngang của mình thì anh đã lại xuất hiện ở trước mặt cô như thế này. Cô thật sự không biết phải cư xử thế nào cho đúng, nên chỉ trả lời gọn lỏn: “Không có.”
Nói tới đây, cô hơi khựng lại một chút, hơi nghiêng đầu nhìn mưa bụi mịt mùng, nói: “Thích một người không phải là điều rẻ tiền.”
Anh mỉm cười nhìn cô: "Đi thôi, tôi đưa em đi ăn tối."
Anh đổi đề tài, cô đương nhiên cũng xuôi theo anh. Chỉ là sau khi vạch trần chuyện sáng hôm nay, tâm trạng của cô khi ở bên anh đã phức tạp hơn trước rất nhiều.
Thẩm Thanh Ngọc nghiêng đầu trộm nhìn Phó Ngọc Hải đang chăm chú lái xe ở bên cạnh, cô không biết thông cảm với chính mình hay là thông cảm với anh mới là đúng đắn.
Anh thích cô, nhưng cô lại phải lòng Bạc Minh Thành. Câu chuyện kịch tính và đầy tréo ngoe này lại rơi vào hai người họ, mà nguyên nhân đưa đến cục diện oái oăm này lại chính là sự hiểu lầm từ trên trời rơi xuống. Than ôi, dường như bọn họ rất thảm thương và bi đát. Giá như cô không yêu nhầm người thì đã không phải đau khổ thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569771/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.