“Ừm, ngủ ngon.”
Thẩm Thanh Ngọc đáp lời, quay người đi vào căn hộ.
Đêm nay Bạc Minh Thành rất khác thường, Thẩm Thanh Ngọc hơi nghi ngờ anh ta trúng tà.
Chậc, người cao ngạo tự phụ như Bạc Minh Thành mà lại nói ra câu: “Em không muốn trả lời thì không cần trả lời” với cô, cô còn nghĩ anh ta sẽ ra lệnh cho cô: “Em cũng phải ra một bản thanh minh.”
Gặp ma rồi.
Nhưng Thẩm Thanh Ngọc không có tâm trạng nghĩ đến nguyên nhân bất thường của Bạc Minh Thành, so với việc này, cô tò mò với người cứu cô vào mười một năm trước hơn, có phải là cô nhận nhầm rồi không?
Chuyện này rất hiếm hoi, cô cũng không ngốc, năm đó sau khi tỉnh lại đã bảo Lâm Thành đi nghe ngóng những người xuất hiện gần con hẻm vào lúc cô xảy ra chuyện là ai, đúng là Bạc Minh Thành.
Chính xác mà nói thì năm đó thì năm đó mỗi ngày Bạc Minh Thành tan học cũng đi vào quán net gần đó để lên mạng, bộ đồng phục đó đúng là của Bạc Minh Thành, càng đừng nói đến trong túi của bộ đồng phục đó còn có một cái bảng tên có thể chứng minh.
Hôm đó, cô định đi trả đồng phục thì bắt gặp Bạc Minh Thành không mặc đồng phục bị sao đỏ trực nhật ghi lại trừ điểm.
Khi đó Thẩm Thanh Ngọc cầm đồng phục, vốn định bước vào trả cho anh ta nhưng Bạc Minh Thành đã đi rồi, cô không phải học sinh trường họ nên không vào được.
Sau đó, cô nhờ người mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569753/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.