Thế nhưng, suy nghĩ này chỉ lóe lên trong đầu, cảnh sát đã đến, năm người đàn ông dưới đất bị cảnh sát kéo dậy, trong đó có hai cảnh sát bước đến trước mặt Thẩm Thanh Ngọc và Phó Ngọc Hải: “Hai người tên gì? Xảy ra chuyện gì?”
Thẩm Thanh Ngọc vô thức nhìn Phó Ngọc Hải, Phó Ngọc Hải mỉm cười với cô rồi giải thích với cảnh sát: “Tôi họ Phó, Phó Ngọc Hải. Nửa tiếng trước, chúng tôi đang lái xe thì xe phía trước đột nhiên phanh lại, tôi chỉ đành phanh lại, xe đụng đuôi xe phía trước, tài xế Vương của xe phía trước xuống xe yêu cầu chúng tôi đòi năm vạn, tôi ngửi thấy mùi rượu trên người ông Vương, biết đối phương uống rượu, vì thế không muốn tranh chấp với đối phương, vì thế giả vờ đồng ý bồi thường, để bạn tôi – Thẩm Thanh Ngọc gọi cảnh sát, nhưng bạn tôi vẫn chưa kịp gọi, ông Vương đã đi ra phía sau xe lấy cây gậy sắt từ trong cốp ra...”
“...Yêu cầu của đối phương quá vô lý, tôi là một người đàn ông, không thể nhìn bạn khác giới của mình bị sỉ nhục như vậy, vì thế giơ tay ngăn lại, nhưng ông Vương rất giận dữ, giơ gậy sắt đánh tôi, những người khác cũng động tay với tôi và bạn tôi.”
Từng câu từng chữ của Phó Ngọc Hải đều rõ ràng rành mạch tường thuật lại chuyện đã xảy ra, nói đến cuối cùng, anh nghiêng đầu cười và chỉ vào chiếc xe bị Vương Tề Hùng đập: “Anh cảnh sát, xe của chúng tôi có camera hành trình, có lưu lại hết tất cả, tôi nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569749/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.