Vài ngày trước Thẩm Thanh Ngọc đến kỳ kinh nguyệt đau đến không chịu được, khẩu vị cũng không tốt, hôm nay hết rồi, người không còn khó chịu nữa, tâm trạng cũng tốt, cả khẩu vị cũng tốt hơn chút.
Lâm Thành vào cuối tháng mười cũng không coi là lạnh, nhưng vào đêm thì bắt đầu lạnh, đúng là ăn lẩu là một lựa chọn không tệ.
Phó Ngọc Hải dứt khoát bảo thư ký thả anh ở dưới tòa nhà Vạn Tượng, không có xe, vì thế Thẩm Thanh Ngọc trở thành tài xế chở anh về.
Quán lẩu là Phó Ngọc Hải đề xuất, không gian rất tốt, trong một con phố cũ ở Tam Hoàn, ông chủ đã mở rộng bốn căn nhà dân trước sau trái phải, bốn phía đều thông gió, khi ăn lẩu bên trong sẽ có cảm giác mới mẻ.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Thanh Ngọc đến quá lẩu như này, náo nhiệt lại không quá ồn ào, gió đêm thổi qua, nồi lẩu trước mặt nóng hổi, khi ăn có cảm giác như đang vào đông.
Khi thanh toán, Thẩm Thanh Ngọc ngăn cản hành động của Phó Ngọc Hải: “Tôi vẫn còn nợ anh rất nhiều ân tình.”
Phó Ngọc Hải nhướng mày, thu tay về, nhường cơ hội thanh toán cho cô.
Thẩm Thanh Ngọc ăn hơi no, hai người đi từ trong quán ra đến bãi đỗ xe, vừa khéo gặp ngay học sinh đang làm nhiệm vụ khảo sát, Thẩm Thanh Ngọc và Phó Ngọc Hải bị chặn lại: “Anh chị ơi, chúng em đang làm khảo sát, hai người có thể giúp bọn em điều một chút không?”
“Được.”
Hôm nay tâm trạng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569743/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.