"Tổng giám đốc Thẩm, vẫn khỏe chứ?"
Nghe thấy giọng nói của Bạc Vĩnh Cơ, sắc mặt của Thẩm Quốc Vinh hơi trầm xuống.
Điện thoại đang ở chế độ rảnh tay, sắc mặt của Lương Thanh Hà ở bên cạnh cũng không khá hơn là bao.
Lão già xấu xa này đã tạt nước bẩn lên người Tiểu Ngũ nhà mình, giờ lại muốn nó gả vào nhà họ Bạc?
Nằm mơ giữa ban ngày!
Nhưng hai nhà vẫn chưa đến mức cạch mặt nhau, Thẩm Quốc Vinh đáp lại: "Ông cụ Bạc dạo này khỏe không?"
"Tổng giám đốc Thẩm có lòng, khoảng thời gian này tôi đúng là có chút lực bất tòng tâm, già rồi nhưng không chấp nhận được mình già!"
Thẩm Quốc Vinh trong lòng âm thầm chế nhạo, Lương Thanh Hà đứng bên cạnh liếc nhìn Thẩm Quốc Vinh, nói nhỏ vào tai ông ấy: "Ông ta đã tám mươi tuổi, sống cũng đủ lâu rồi!"
Thẩm Quốc Vinh nhìn vợ mình, cảm thấy tâm trạng tốt hơn nhiều, ôm Lương Thanh Hà, an ủi để bà ấy không tức giận.
Thẩm Quốc Vinh vừa an ủi Lương Thanh Hà, vừa nói qua loa lấy lệ với Bạc Vĩnh Cơ: "Nhìn mặt ông giống như mới sáu mươi, sao gọi là già được?"
Thẩm Quốc Vinh ở đầu dây bên kia cười ha ha mấy tiếng, hai người tôi nói ông đáp một lúc, rất chi là khách sáo.
Sau khoảng hai phút, ông cụ Bạc không kiềm chế được nữa, chủ động nhắc đến chuyện xảy ra trên mạng ngày hôm qua: "Tổng giám đốc Thẩm, ông có đọc được chuyện trên mạng ngày hôm qua không?"
Thẩm Quốc Vinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569725/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.