“Tổng giám đốc Bạc cảm thấy chúng ta đã ở bên nhau sao?”
Chẳng lẽ không phải lúc nào cũng là cô tự mình mơ tưởng hay sao?
Thẩm Thanh Ngọc chỉ cảm thấy vấn đề của Bạc Minh Thành cứ như một trò đùa, trước nay bọn họ chưa từng ở bên nhau, sao lại có chuyện ở bên nhau một lần nữa?
Phó Ngọc Lam vừa mới vào đã nghe thấy lời này của Bạc Minh Thành, trong lúc nhất thời, cô ấy rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, cuối cùng đành phải đứng bên cạnh cửa, giả vờ như mình không tồn tại.
Bạc Minh Thành nghe thấy lời của Thẩm Thanh Ngọc thì như bị cái gì đó đâm trúng. Từ trước đến nay anh luôn là đứa con cưng của trời, câu hỏi vừa rồi đã vượt khỏi tầm kiểm soát.
Anh nhíu chặt mày, bước ra khỏi văn phòng của Thẩm Thanh Ngọc với vẻ mặt lạnh lùng.
Thẩm Thanh Ngọc nhìn bóng dáng Bạc Minh Thành, khoé miệng cong lên nụ cười lạnh.
Thật là không ngờ, vậy mà cô lại có thể nghe được câu như vậy từ miệng Bạc Minh Thành.
Đáng tiếc, bây giờ lòng cô đã lặng như nước rồi.
Thu lại suy nghĩ, Thẩm Thanh Ngọc cúi đầu tiếp tục xem hồ sơ.
Chẳng bao lâu sau, Phó Ngọc Lam gõ cửa một lần nữa rồi đi vào: “Cô Thẩm, Trần Nguyên Thảo…”
“Hai ngày nay chị đều khá bận, ngày mốt đi, phiền thư ký Phó giúp chị mời cô Trần tới một chuyến nhé.”
Thẩm Thanh Ngọc nói, hơi dừng một chút: “Đúng rồi, ngày đó cô Trần có chuẩn bị cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569618/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.