Thẩm Thanh Ngọc sờ môi, nụ cười trên mặt vừa đúng mực, lễ phép lại không mất khách sáo.
Bạc Minh Thành nhìn Thẩm Thanh Ngọc trước mặt, liếc mắt nhìn thấy sự lạnh lùng và xa lánh trong đôi mắt hạnh kia như cứa vào lòng anh.
Phó Ngọc Hải nâng ly, chạm vào ly đế cao của Thẩm Thanh Ngọc: “Đêm nay cô Thẩm rất đẹp.”
Thẩm Thanh Ngọc cong môi nở nụ cười: “Cảm ơn.”
Bạc Minh Thành ở bên cạnh nhìn nụ cười trên mặt Thẩm Thanh Ngọc, chỉ cảm thấy vô cùng chói mắt, ngón tay hơi siết nhẹ ly đế cao, muốn nói cái gì đó nhưng từ trước đến nay, anh không thể “nói năng ngọt xớt” như Phó Ngọc Hải được.
Cuối cùng Bạc Minh Thành vẫn không nói gì.
Vòng tròn luẩn quẩn của các tầng lớp trên lớn như vậy, tối hôm nay, mười người tới thì hết chín người là người quen.
Phó Ngọc Hải và Bạc Minh Thành đứng chung một chỗ đã đủ thu hút ánh mắt của người rồi, hết lần này đến lần khác phía trước còn thêm một Thẩm Thanh Ngọc, thế này không muốn người khác chú ý thì quá khó.
Một người là chồng trước, người kia lại là người theo đuổi cách đây không lâu.
Chậc chậc chậc, ba người như vậy đứng chung một chỗ, thấy thế nào cũng giống như sắp diễn một vở kịch lớn!
Bất kể là Phó Ngọc Hải hay Bạc Minh Thành, ở trong một dịp như thế này, thái độ của Thẩm Thanh Ngọc với người nào tốt hơn đều khơi dậy sự tưởng tượng của mọi người.
Sau khi bắt chuyện, Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569511/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.