🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dung Lam Lê còn muốn nói thêm gì đó nhưng đúng lúc nghe được lời này của Phó Thanh Ngọc, lời của cô ta cũng không nói ra được nữa: "Được thôi, bây giờ chị cho người đi gỡ."



Ngày thường cũng là một người thông minh, sao mới đụng phải cô Thẩm một cái đã biến thành thằng ngốc thế này?



Hừ, bọn này muốn mở ghi âm ghi lại hết, sau này đưa cho Thẩm Thanh Ngọc nghe chút.



Ngày xưa Phó Ngọc Hải thường không thèm liếc mắt nhìn mọi người cái nào. Thế mà bây giờ lại dùng từ "cầu xin" với cô ta. Dung Lam Lê cũng không thể cứ chai mặt để người ta treo hotsearch trên đó nữa. Vì thế sau khi cúp điện thoại, Dung Lam Lê bèn gọi thẳng cho thư ký để người ta gỡ hotsearch xuống.



Sau khi hotsearch về tình yêu mới của Phó Ngọc Hải treo lơ lửng trên Weibo hai tiếng rưỡi thì lại đột nhiên biến mất một cách thần kỳ.



Kết quả là quần chúng ăn dưa sau màn hình vẫn chưa được nhìn thấy gương mặt thật của tình yêu mới của anh ta nên đều suy đoán rằng việc cậu Phó theo đuổi Thẩm Thanh Ngọc chỉ là một mánh lới, đây mới là tình yêu đích thực nên mới cần che chở.



Sau khi Dung Lam Lê nhìn thấy cái hotsearch không mua mà tự lên này, với tư cách là chị dâu, cô ta lập tức chột dạ đến mức không dám đến gặp Phó Ngọc Hải nữa. Cô ta còn quên luôn rằng mình đang chiến tranh lạnh với Phó Ngạn Đình mà vội vàng gọi điện cầu cứu.



Lúc Trần Ánh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569498/chuong-217.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn
Chương 217: Để nó đi nhận lỗi với Thẩm Thanh Ngọc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.