Trong phút chốc, phòng bao rơi vào bầu không khí im lặng.
Nhưng Bạc Minh Tâm không nhịn được nói: “Cô Thẩm sao lại nói như vậy, cô bây giờ đã khác xa ngày xưa rồi, chúng tôi đương nhiên sẽ không dám đối xử với cô như trước nữa. Cô yên tâm, chuyện này là do tôi làm, tôi nhất định sẽ cho cô Thẩm một câu trả lời thỏa đáng.”
Thẩm Thanh Ngọc nghe Bạc Minh Tâm nói thế thì bật cười thành tiếng: “Ồ, vậy thì tôi muốn biết cô Bạc đây làm thế nào để cho tôi câu trả lời thỏa đáng?”
Cô vừa nói vừa nhìn Bạc Minh Tâm, khóe môi cong lên nụ cười châm chọc: “Sao cô Bạc biết được rằng tôi chắc chắn sẽ hài lòng với câu trả lời mà cô đưa ra?”
Lúc này đây, ông cụ Bạc bỗng nhiên mở miệng sau khi im lặng mấy giây: “Thẩm Thanh Ngọc, dù sao chúng ta cũng từng là người một nhà, đừng làm quá mọi chuyện. Sự việc lần này đúng là Tâm Tâm làm sai, cô nói đi, cô muốn thứ gì, chỉ cần chúng tôi có thể làm được, tôi sẽ bảo Tâm Tâm đi làm. Hơn nữa, cô…”
Ông nội Bạc nhìn ánh mắt cười như không cười của Thẩm Thanh Ngọc, câu nói: “Cô còn làm ầm ĩ như vậy thì Minh Thành sẽ rất hận cô” cuối cùng đổi thành: “Cô là con gái của nhà họ Thẩm, hai nhà chúng ta ồn ào như thế sẽ chỉ khiến người khác cười nhạo mà thôi.”
Bạc Vĩnh Cơ nói nhiều như vậy cũng chỉ có câu này có thể xem như là lời nói của một con người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569444/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.