"Muốn chơi gì?"
Thẩm Thanh Ngọc nhìn cả đống xu trò chơi trong giỏ của Phó Ngọc Hải bật cười: "Gì cũng muốn."
Lúc còn dậy thì, Thẩm Thanh Ngọc rất thích chơi, cô với bốn người Trần Ánh Nguyệt cứ tan lớp là lại đến cửa hàng trò chơi điện tử chơi.
Ngày nào đến bốn người họ cũng thắng được cả đống phiếu, sau đó đổi được rất nhiều phần thưởng. Về sau ông chủ cửa hàng trò chơi điện tử sợ quá phải cho họ chơi miễn phí miễn là họ chỉ chơi chứ đừng tích điểm hay đổi phiếu.
Mấy người Thẩm Thanh Ngọc và Trần Ánh Nguyệt cũng chỉ thích đến đấy chơi nói thật thì họ đều chẳng xem đống phần thưởng kia ra gì. Nhưng thắng thì cũng thắng rồi, tích được nhiều điểm như vậy mà không đổi thưởng thì đúng là hơi phí thật.
Nếu đã không mất tiền mà vẫn được đến đây chơi thì tội gì không chơi?
Chỉ là sau khi lên đại học, Thẩm Thanh Ngọc rất ít đến cửa hàng trò chơi điện tử, chứ đừng nói là chỉ vừa mới tốt nghiệp một năm đã được gả ngay cho Bạc Minh Thành.
Thứ nhà họ Bạc cần là một cô con dâu dịu dàng, chu đáo. Để trở thành con dâu đạt chuẩn của nhà họ Bạc mà hơn ba năm qua cô chưa chơi trống một lần, hơn ba năm chưa đến cửa hàng trò chơi điện tử chơi và hơn ba năm rồi chưa gặp bố mẹ.
Hôm nay nhìn lại đúng thực là một câu chuyện cười.
Lúc cô còn đang ngẩn người, đột nhiên Phó Ngọc Hải bên cạnh giơ tay lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569419/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.