Động tác của Thẩm Thanh Ngọc quá nhanh, Lâm Mai Phương vốn không nghĩ tới Thẩm Thanh Ngọc lại có động tác như vậy, cô ta nhìn điện thoại mình bị cướp đi, sắc mặt lập tức thay đổi: "Trả di động lại cho tôi!"
Thẩm Thanh Ngọc nở nụ cười, nhấn lên màn hình điện thoại của Lâm Mai Phương, màn hình sáng lên, chính là giao diện ghi âm.
Lâm Mai Phương nhìn thoáng qua điện thoại của mình, sắc mặt trực tiếp trắng bệch: "Tôi không biết mình ấn vào lúc nào."
Thẩm Thanh Ngọc liếc cô ta: "Cô cảm thấy tôi sẽ tin sao?"
Cô không phải kẻ ngu.
Nhưng mà…
Thẩm Thanh Ngọc nhíu mày, đưa tay trực tiếp ném di động về cho cô ta: "Lâm Mai Phương, tôi khuyên cô nên bớt trêu chọc tôi vẫn tốt hơn, tính tình của tôi, không phải cô có thể chịu nổi."
Thẩm Thanh Ngọc nói xong, quay người trực tiếp đi.
Về phần Lâm Mai Phương muốn lấy đoạn ghi âm làm gì, không quan trọng, cô ta đã dám làm, cô sẽ để cô ta khóc lóc cầu xin mình.
Lâm Mai Phương cuống quít nhận điện thoại di động, cầm điện thoại tới tay, cô ta vội vàng nhìn ghi âm.
Ghi âm trên điện thoại vẫn còn, Thẩm Thanh Ngọc không xóa.
Lâm Mai Phương ngẩng đầu nhìn bóng lưng Thẩm Thanh Ngọc, không khỏi nhíu mày, chẳng lẽ Thẩm Thanh Ngọc thật sự không sợ cô ta làm gì sao?
Nhưng mục đích Lâm Mai Phương tới đã bại lộ, đoạn ghi âm này cũng vô dụng.
Cô ta không biết làm sao Thẩm Thanh Ngọc biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569354/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.