"Đúng đấy, Thẩm Thanh Ngọc cũng đã ly hôn với anh trai, làm sao cô ta còn ầm ĩ ra nhiều chuyện như vậy?"
Bạc Minh Tâm là dạng sẹo lành quên đau, bây giờ có cơ hội bỏ đá xuống giếng, cô ta thuận miệng nói.
Nghe thấy cô ta nói, Bạc Minh Thành trực tiếp lạnh lùng nghiêng qua nhìn cô ta: "Em nói xin lỗi với Thẩm Thanh Ngọc chưa? Cô ấy tha thứ cho em rồi chứ?"
Vừa nhắc tới vấn đề này, Bạc Minh Tâm lập tức chột dạ, trốn sau lưng Tần Minh Tú: "Mẹ, mẹ nghe xem anh trai nói gì vậy!"
Tần Minh Tú kéo cô ta: "Con bớt xen vào đi, mắc mớ gì tới con đâu?"
Bạc Minh Tâm không vui với lời này của Tần Minh Tú: "Làm sao chuyện này lại không liên quan đến con? Con cũng họ Bạc, vấn đề này con ra ngoài còn không phải bị bạn học chê cười à?"
Mấy tháng nay, nhà họ Bạc bọn họ vì Thẩm Thanh Ngọc bị người ta cười đến mấy lần.
"Ông nội, cháu muốn nói chuyện riêng với ông." . Đam Mỹ Sắc
Bạc Vĩnh Cơ cũng không muốn sáng sớm ồn ào làm cho trong nhà bất hòa, nhìn thoáng qua Tần Minh Tú và Bạc Minh Tâm: "Mọi người đi ăn sáng đi."
Nói xong, ông ta mới nhìn sang Bạc Minh Thành: "Cháu theo ta vào phòng sách!"
Bạc Minh Thành lên tiếng, nhấc chân đi theo ông cụ Bạc vào phòng sách.
"Nói đi, vấn đề này cháu không giải thích rõ ràng cho ta, hôm nay cháu đừng mơ bước ra khỏi nhà!"
Ông cụ Bạc thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569316/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.