Xe dừng lại, Trần Ánh Nguyệt cả người bộc phát tức giận: "Không phải chứ, chết máy lúc nào không xảy ra lại xảy ra đúng lúc trong đêm tối thế này!"
Thẩm Thanh Ngọc cởi dây an toàn: "Cứ xuống xe xem một chút đã."
Nói xong, cô xuống xe rồi nhấc nắp xe lên kiểm tra.
Thẩm Thanh Ngọc không hiểu nhiều, nhưng nhìn có vẻ chết máy thật.
Trần Ánh Nguyệt cũng xuống xe, nhấc váy đi tới xem: "Có phải chết máy thật không?"
Thẩm Thanh Ngọc quay đầu nhìn cô ấy nói: "Cái miệng của cậu khá linh đấy."
Nói đến chuyện gì là chuyện đó ứng ngay.
Trần Ánh Nguyệt phủi miệng: "Vậy làm sao bây giờ?"
"Có thể làm gì chứ, đương nhiên phải gọi người đến xử lý thôi."
Không phải đêm hôm khuya khoắt, chẳng lẽ hai người các cô sẽ phải ăn mặc như thế này qua đêm ở đây sao?
Thẩm Thanh Ngọc lấy điện thoại di động ra gọi cho Phó Ngọc Lam.
Phó Ngọc Lam nói rằng cô ấy sẽ đến sau mười lăm phút nữa, người của công ty sẽ đưa xe kéo đến trong khoảng hai mươi phút nữa.
"Ừm, vất vả cho em rồi, thư ký Phó."
"Không có gì, cô Thẩm và cô Trần chú ý an toàn."
Phó Ngọc Lam vẫn còn nhớ kỹ những gì đã xảy ra vào lần trước, hai người phụ nữ xinh đẹp gặp chuyện xe chết máy ở trên đường vào ban đêm, dù thế nào chuyện này cũng thấy không yên tâm chút nào.
"Được."
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Thanh Ngọc đi tới ghế sau, lấy tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569141/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.