Nằm bất động không nói lời nào còn chưa cảm giác được gì. Vừa cất tiếng nói, phía sau đầu liền đau khủng khiếp, giống như bị hàng chục mũi kim liên tục đâm vào đó vậy.
Ninh Kỳ La đưa tay lên sờ một chút.
Đột nhiên phát giác ra tiếng khóc khó chịu bên tai đã không còn nữa, xung quanh trở nên yên tĩnh hẳn.
Ngay sau đó, đột ngột truyền đến một giọng nói khiến Ninh Kỳ La giật nảy mình:
"La La, em tỉnh rồi à?"
"Trời ơi, đã tỉnh rồi này!"
“Anh khóc suốt cả đêm đấy, khóc cho đến khi em chịu tỉnh mới thôi. Anh còn sợ là khóc mãi em không chịu tỉnh mà cứ như vậy thì thành khóc tiễn em đi luôn".
Phúc Tử phấn khích nhảy lên, thiếu chút là nhảy múa điên cuồng.
Ninh Kỳ La nằm nguyên không nhúc nhích??
Phúc Tử sau màn kích động, phát hiện ra ánh mắt của Ninh Kỳ La có điểm gì đó không đúng lắm.
Bị đâm xe thành ngốc luôn rồi?
Ánh nhìn kiểu kia mười phần thì chín phần ngơ ngốc thật.
Phúc Tử vội hỏi: "La La, anh là ai?"
Ninh Kỳ La: "Không biết".
- Đ-O-À-N-G-
Phúc Tử vỗ đùi, kích động nói: "Xong thật rồi, thật sự bị đâm thành ngốc luôn rồi!".
Ninh Kỳ La: "…..."
Tuy rằng cô không biết chuyện gì đang diễn ra, nhưng cô có thể nghe ra được người này đang mắng mình.
Cô có nên mắng lại anh ta không?
Đúng vậy, làm người nhất định không thể để cho bản thân chịu thiệt thòi.
Chính thế, Ninh Kỳ La quay qua mắng Phúc Tử: "Đồ Tinh Tinh nhà ngươi dám mắng ta?".
Phúc Tử: "…..."
Phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-hang-ty-gia-san-tu-mat-tri-nho-bat-dau/160557/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.