Lâm Tự nói xong mới cảm giác được không khí xung quanh trở nên xấu hổ.... Cô nhìn Ôn Lĩnh, rồi lại nhìn Lương Mị, hai người này một người thì mặt vô cảm, một người thì trừng mắt liếc cô một cái.
"Chị Ôn Lĩnh, em...." Lâm Tự muốn xin lỗi, lại cảm thấy nếu càng nói nữa thì sẽ càng xấu hổ thêm.
Lương Mị lúc này lên tiếng xoá bỏ bầu không khí xấu hổ này, "Dung Khanh, chị gọi cho em sao em lại không nghe máy?"
Cố Dung Khanh "?"
Lương Mị nhìn biểu cảm 'Chị khi nào thì gọi điện thoại cho em?' của Cố Dung Khanh, đột nhiên cô tức giận. Sao bên người Ôn Lĩnh toàn là mấy cái người trời đánh không vậy.
Ôn Lĩnh kéo Lâm Tự đi vào trong, quay đầu lại hỏi Lương Mị, "Chị Lương, ngồi ở đây sao?"
Lương Mị gật đầu với Kỷ Thần Hi, coi như không thấy Cố Dung Khanh đi lướt qua ngồi ở bên bàn của Ôn Lĩnh, cô thật không hiểu được Cố Dung Khanh đang nghĩ cái gì. Nếu không phải Cố Dung Khanh ly hôn với Ôn Lĩnh, cô thật sự sẽ không biết được một sự thật, Cố ảnh hậu kỹ thuật diễn xuất xuất sắc lại có EQ vô cùng thấp!
Lúc mới quen biết Cố Dung Khanh, cô cho rằng Cố Dung Khanh bản chất là lạnh lùng. Sau đó, kết hôn với Ôn Lĩnh, cô cho rằng Cố Dung Khanh không có tình yêu trong cuộc hôn nhân đó. Bây giờ, cô cảm thấy Cố Dung Khanh không phải là tra nữ, mà chính là con người không có cảm tình!
Ôn Lĩnh và Lâm Tự gọi mấy đặc biệt, lúc gọi đồ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-co-ma-nhap/1030103/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.