Edit by: Thuymac9420
Tiểu U mở mắt, phát hiện giờ đã là sáng sớm hôm sau.
Nghĩ lại từng cảnh xuân sắc cực độ hôm qua, Tiểu U quả thực muốn ôm đầu gào lên.
Toàn thân trên dưới nơi nào cũng bị xâm phạm triệt để qua, tất cả vị trí trên người như bị người khác đánh dấu vào.
Mà việc khiến Tiểu U câm nín chính là, bị xâm phạm ròng rã suốt một ngày, mười mấy tiếng, hoa huy*t sưng lên nhiều lần như vậy. Nhưng chỉ ngủ một giấc dậy, eo không xót chân không đau. Đôi chân hôm qua run rẩy vô lực, hôm nay có thể nhảy xuống giường chạy tám trăm mét.
Điều này làm Tiểu U liền đau khổ ưu thương một trận, cảm thấy mình thật lập dị làm sao.
Toàn thân xanh tím ứ máu?
Thân thể bị chà đạp thê thảm?
hoa huy*t sưng đỏ đụng vào là đau?
Được rồi, không hề có gì cả. Tiểu U cảm thấy việc duy nhất hôm nay khác với hôm qua chính là hiện tại nếu cô đi căn tin có thể ăn nhiều hơn thường ngày hai chén cơm.
Aiii.
"Tiểu U cậu sao vậy? Thân thể không thoải mái sao?" Tiểu Nguyệt rời giường đi toilet lo lắng nói.
"Không có gì. Tiểu Nguyệt cậu biết hôm qua mình về đây như thế nào không?" Tiểu U xanh mặt hỏi.
"Chính là cậu tự về đây nha. Tiểu U cậu chưa tỉnh ngủ à?" Tiểu Nguyệt kỳ quái hỏi.
Cô đang bất tỉnh, sao có thể tự mình về được?
Tiểu U không có giải thích. Nghe được chính mình hôm qua về không có gì khác thường khiến người khác phát hiện liền yên tâm, ngược lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-yeu-quy-cay/1851466/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.