Edit by: Thuymac9420
Trời Sở ngàn dặm thu trong, nước láng liền trời, thu quạnh quẽ. Mắt ngắm non xa, gái búi tóc cao, tủi hờn đượm vẻ... __(Bán sinh thán).
Bạn học dừng lại, quay đầu lại nhìn một chút.
Trời lặn bên lầu, chim hồng kêu lẻ. Giang Nam khách trẻ, đem gươm báu ra coi, lan can đứng tuốt. Nhìn non sông, ai hiểu ý....__ (Bán sinh thán).
Bạn học lại dừng lại, quay đầu nhìn một chút.
Sáng nay bạn học lại học thơ.
Chỉ là cả quá trình không có đọc thuộc luôn một lần, mà giữa chừng lại dừng lại hai, ba lần. Cô không ngừng nhìn về phía giường trên, sau màn giường luôn truyền đến những âm thanh kỳ quái, tuy là rất nhỏ nhưng trong phòng ngủ yên tĩnh lại nghe thấy rõ ràng. Hơn nữa, màn giường thỉnh thoảng lại gợn lên một cái, như bị cái gì đó chạm vào.
Không lẽ là chuột? Cô chần chừ.
Bạn học đứng lên.
Tiểu U nhờ chút ánh sáng yếu ớt, xuyên thấu qua màn vải cũng nhìn thấy bạn cùng phòng mấy lần quay đầu lại. Mỗi lần hoa huy*t mình bị cắm vào rút ra phát ra những tiếng nước nhỏ làm bạn cùng phòng chú ý quay đầu nhìn khiến trái tim Tiểu U không kiềm chế được mà đập khẩn trương. Không thể nằm xuống giường nên cô không dám động đậy tay chân mà ôm chặt lấy dây leo đang bay lơ lửng, khiến chúng quấn chặt lấy mình.
Tiểu U sợ dây leo đang điên cuồng luật động trong cơ thể sẽ khiến cho chiếc giường khung sắt không hề chắc chắn phía dưới phát ra âm thanh. Cũng không dám để cho dây leo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-yeu-quy-cay/1851459/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.