Cố tri phủ sau khi hồi kinh, được Thánh thượng coi trọng, chuyển về kinh thành, con đường làm quan rộng mở, từng bước thăng chức, thậm chí cả nhà họ Cố đều được thơm lây.
Cố đại nhân chỉ có một nữ nhân, lúc trước Cố phu nhân sinh non ngoài ý muốn, chẳng những khiến thân thể đích nữ không được tốt mà đến sức khỏe của Cố phu nhân cũng bị ảnh hưởng trầm trọng, nhiều năm không mang thai.
Cố đại nhân và phu nhân phu thê tình thâm, chưa từng nạp thiếp, mỹ danh đã lần truyền khắp toàn bộ kinh thành. Chỉ có Cố lão phu nhân ngày đêm mong ngóng có được cháu trai lại không thể chấp nhận được chuyện này.
Mấy lần nạp thiếp cho con lại bị cự tuyệt, Cố lão phu nhân liền đổ mọi oán trách lên đầu con dâu, luôn cho con dâu của mình thực chất là người đàn bà hay đố kỵ giả vờ hiền lương, vì vậy mỗi ngày đều tìm cách giày vò Cố phu nhân.
Trong lòng Cố phu nhân tràn đầy mệt mỏi, chỉ có ở bên cạnh nữ nhi của mình mới vơi đi được phần nào.
Cố phu nhân cố lấy lại tinh thần, để nha hoàn vén lên rèm cửa, liếc mắt thì thấy nữ nhi bảo bối của mình đang ngồi gác cầm lên mặt bàn.
"Tiểu U, con đang làm gì đấy?"
"Dạ, đang nhìn Tiểu Miêu của con ạ. Mẫu thân, người nói thử xem khi nào thì nó lớn nhỉ?" Từ đó đến nay cũng đã hơn một năm mà hạt mầm này chỉ mới cao hơn nửa tấc (khoảng 2-3cm). Thế này vẫn không đủ nhét kẽ răng~ Tiểu U Lấy ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-yeu-quy-cay/1851455/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.