"Haha.....haha" Văn phòng viện trưởng bệnh viện S đột nhiên phát ra một trận cười, mà chủ của âm thanh này, chính viện trưởng của bệnh viện -- Xuân Điền Thuần Sĩ.
Nếu không phải hiệu quả cách âm hảo, ở đây lại là tầng của văn phòng, trong hoàn cảnh im lặng, chỉ sợ các bác sĩ khác đang làm việc ở gần đó lưng run lên.
Bởi vì trong mắt người khác, bọn họ rất tao nhã, cử chỉ khéo, hơn nữa viện trưởng tuyệt đối thực lực cùng quyết đoán hơn Thần, xưa nay chưa từng có một thái độ phản nghiêm nghị và tác phong, hiện tại thi viện trưởng đang ở đây cười lớn.
Hơn nữa, nếu có người nghe được, đây tuyệt đối không phải cười thện ý, nó sẽ cho người ta cảm giác mãnh liệt, hắn tuyệt đối khoái hoạt nhìn người đang thống khổ trên ghế.
Mà người đó, em trai của viện trưởng, Xuân Điền Trí Thần, đang ngồi trên cái ghế sô pha da đan bằng da cao cấp, đối diện với sĩ Thần cách không xa lắm, dùng sức hướng miệng vết thương của mình mà đắp thuốc, mà trong lòng hắn cũng thoáng một ngụm khí.
" Thần, còn đau không, muốn ta giúp ngươi nhu nhu không? " Vị đại ca này vừa nói, đã muốn nhịn không được kiền cất tiếng cười to.
Trên đời này có ai mà làm anh như người này chứ, thấy em trai bị người khác hung đá một cước, hắn đã không quan tâm còn chưa tình, lại còn đem chuyện của mình ra cười muốn chết đi sống lại. Cái gì mà nhu nhu chứ, cũng không phải không biết hắn bị người khác đá có bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-y/1539569/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.