“Không… nước, nước…” Thật khó chiu, cổ họng đều đau đến nỗi muốn thiêu cháy rồi, toàn thân trên dưới như đang nướng trên lò lửa. 
Ai tới, ai tới cứu ta… 
Dường như chỉ trời cao mới nghe thấy được tiếng kêu cứu của ta, trong miệng đột nhiên chảy vào một loại chất lỏng, cảm giác dễ chịu ở cổ họng khuếch tán ra khắp toàn thân, ta lập tức tích cực mà hút lấy, rồi lai vươn đầu lưỡi, muốn tiến và sâu hơn. 
Nhưng… theo sát mà nói đây không phải là ôn nhuận chất lỏng, mà là vật thể ấm áp mềm mại không ngừng chuyển động, song lại di chuyển đầu lưỡi ta. Nhưng sau mấy phen dây dưa, liền lập tức thối lui, đổi lấy thanh âm thê lương của ta. 
Như thể lập đi lập lại mấy lần, ta cảm giác thư thái rất nhiều, suy nghĩ cũng bắt đầu rõ ràng, liền rất nhanh biết được vật thể mềm mại kia là gì rồi, vì vậy động tác không hề tích cực, hướng một bên mặt định ly khai. 
“Hừ! ‘Qua cầu rút ván’, thật sự không đáng yêu.” Hắn mặc dù nói như thế, nhưng trong ngữ điệu không có một chúng nóng giận, tuy nhiên hai tay đã xốc chăn mền ta lên rồi, trên sờ nhũ dưới sờ phân thân. 
“Không… xin ngươi… không nên…” Cho dù rõ ràng là phí công, nhưng ta vẫn ra sức đau thương mà cầu xin hắn. 
“Nói! Buổi tối hôm qua đã luộc ngươi sạch sẽ như vậy, buổi sáng liền tàn nhẫn như vậy?” 
“Đừng!” Phía dưới bị dùng sức siết một chút, ta biết hắn đang nhắc lại vụ ta đá hắn. 
“Xin lỗi, ta sai rồi! Ta không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-y/1539563/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.