“Nhất Bắc, chúng ta thật rất hâm mộ ngươi, có thể danh chính ngôn thuận mà xem xét việc lên lớp của ngươi trong năm nay.” Đại khái là mấy kỳ thi đã xong hết rồi, mấy ngày nay liên tục có bạn học của ta đến thăm. Mỗi lần đến đều là một đám người ríu ra ríu rít.
“Đúng vậy, lần này kỳ thi hảo khó khăn, ta xem ta lại bị cha ta bạo hành một trận rồi”. Đó cũng không phải tại ngươi ngốc.
Ôi, ta không có ý sỉ nhục người khác, chỉ là tâm tình thật sự không tốt.
Nói thật, cho dù có ngồi dựa vào 2 cái gối, ta cũng không thể ngồi được. Ngày hôm qua thú tính của hắn lại bộc phát, tàn bạo cực kì đạo đức vô cùng, thắt lưng ta dường như muốn bẻ gãy, thân dưới đau đớn đến chết lặng, thường thường còn rõ ràng cảm nhận được nhiều trận co rút đau đớn.
Cho nên ta bái thiên cầu phật mà hy vọng rằng không nên có người đến quấy rầy ta tu dưỡng. Bởi vì chỉ cần có người đến, ít nhất phải đứng dậy, chung quy không thể nằm mà đối đãi khách khứa.
“Nhất Bắc, hồn ngươi ở chỗ nào hả?” Oa a a, đừng hù ta chứ, chỗ đó đau quá đi!
“Không… Không có” Ta tận lực che dấu khuôn mặt đau đớn, cố nhe răng nhếch miệng cười.
“Nhất Bắc, ngươi chừng nào mới có thể ra viện hả?”
“Ách, hai tuần nữa.” Nếu như ta còn sống và đợi được đến ngày đó
“Còn lâu như vậy a. Chúng ta đang có ý định trong kì nghỉ này, cùng nhau qua nhà ta xem vài thứ tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-y/1539560/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.