Phùng trắc phu nhân vừa nói xong, trong phòng mỗi người là một sắc mặt khác nhau. Thôi Vân Thiền rõ ràng lảo đảo, Thường Đình Ân quét mắt về phía nàng mới ổn định được tin thần. Đáy lòng Thường Đình Chiêu cười thầm, sớm không nói muộn không nói lại chọn lúc này, Phùng trắc phu nhân này chuyện gì cũng muốn áp hắn một đầu, không muốn hắn thoải mái.
Thường lão phu nhân thì vui vẻ, trên mặt giống như phát sáng, ” Tin tức thật đúng là tốt a.”
Phùng trắc phu nhân cười nói: ” Mấy hôm nay tức phụ Huy ca nhi cảm thấy trong người khó chịu, hôm nay thỉnh đại phu tới thì đúng là có, còn nhất định là nam thai. Ta coi bộ dáng nôn nghén của tức phụ Huy ca nhi giống như lúc ta mang thai Huy ca nhi, cả người mệt mỏi, ngực luôn cảm thấy khó chịu không muốn làm cái gì cả, ăn uống cũng không ngon.”
Thường lão phu nhân nhìn Triệu ma ma đang đứng một bên, ” Ta nhớ lần trước ta bị bệnh còn dư lại nửa gốc nhân sâm ngàn năm, ngươi đưa cho tức phụ Huy ca nhi.”
Lời này nói xong chúng nhân càng thêm kích thích, Thôi Vân Thiền gắt gao giày xéo khăn tay, tận lực bảo trì bình tĩnh bản thân, không thể nào che giấu thật sâu trong lòng được. Thường Đình Ân giương mắt nhìn nàng, hơi hơi nhíu mi.
Phùng trắc phu nhân thụ sủng nhược kinh, vội vàng nói: ” Lão phu nhân, cái này không thể cho được, đây chính là cực phẩm nhân sâm ngàn năm, bình thường muốn cầu không được, tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-y-lac-tan/1870791/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.