Cũng may Giang Đường cùng Khương Nghi Dạng cũng không thân mật lắm, lui một bước liền có thể tách ra.
Sau khi mẹ cô bước vào, Giang Đường đứng dịch sang một bên nhìn về phía cửa, khi nhìn thấy được người, cô lập tức bật cười.
Câu đầu tiên Giang Đường nghênh đón mẹ là: "Ồ, Trần nữ sĩ."
Câu thứ hai: "Hoa hòe lộng lẫy vậy sao đại mỹ nữ."
Đại mỹ nữ Trần Tuệ Phương bị khen một câu "hoa hòe lộng lẫy ", đưa tay sờ soạng mặt mình: "Là hóa trang, hóa trang," bà ngượng ngùng đổi đề tài: "Làm gì mà thơm thế."
Khương Nghi Dạng trả lời: "Làm bánh tart trứng ạ, dì tới ăn thử đi."
Dì ở cửa đổi giày, buông túi xách liền đi tới.
Khương Nghi Dạng gắp thêm hai cái bánh ở trong khay, đến khi mẹ vừa đi qua, liền dùng đũa kẹp một khối đưa đến bên miệng bà: "Có chút nóng ạ."
Bà thổi thổi một chút, há miệng cắn liền nói: "Ưm~! Ngon đó."
Giang Đường ở bên kia cũng ăn một cái, trong miệng đầy đồ ăn nói: "Thế mẹ không muốn biết là ai làm sao."
Mẹ suýt nghẹn: "Nói như con làm không bằng," bà hỏi Khương Nghi Dạng: "Bên trong có nhân gì phải không con?"
Khương Nghi Dạng: "Cái dì ăn là nhân đậu đỏ đó."
Mẹ: "Thảo nào."
Cứ vậy, mẹ dành cả buổi chiều ở cùng với các cô, vừa mới đi sinh hoạt hội nhóm về, chuyện kể mãi không hết, lại bởi vì người tham gia đều là các bà mẹ ở độ tuổi kia, không tránh khỏi việc nhắc đến con cái mình.
Có người con gái đang học tiến sĩ ở nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-vi/3801417/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.