🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Cô thì có việc lớn lao gì?" Hà Tĩnh Mạc không chừa lại chút mặt mũi nào cho Tô Tích Nhan, ngay cả trên mặt cũng viết rõ ràng hai chữ "làm ngơ" với nàng. Đối với hành vi đuổi người ngày hôm đó của mình, Tô Tích Nhan cũng hiểu cô bị ăn đòn là không oan ức gì cả, nên đành thôi không dám cùng người kia chấp nhặt, chỉ một mực lôi kéo cánh tay của Hà Tĩnh Mạc đi ra cổng sau của trường.



"Thôi mà, đi mau lên, chảnh cho lắm vào."



Hà Tĩnh Mạc liếc mắt, vùng vẫy tay ra "Lôi lôi kéo kéo cái gì, tôi là cô giáo, cô giáo đó hiểu không? Tôi phải giữ gìn hình ảnh của mình, buông ra mau."



Tô Tích Nhan nhíu mày, nhìn nàng nói: "Giữ gìn hình ảnh? Nếu để cho mấy búp măng non kia biết cô Hà của họ từng vì một con gián mà xém rụng mất cái răng cửa, chỉ cần mở miệng gió sẽ lùa vào, cậu nói xem bọn họ...."



"Tô Tích Nhan!"



"Có cần kêu cả cái tên cúng cơm ra vậy không?"



"..."



Một phen vừa đi vừa cãi nhau, cuối cùng hai người cũng tôi quán ăn họ thích nhất thời còn đi học. Vừa bước vào, Tô Tích Nhan đã tay bắt mặt mừng với các người quen cũ, trong khi đó Hà Tĩnh Mạc vẫn nhất quyết không nói một lời, giữ vững vẻ thờ ơ lạnh nhạt của mình.



Chỉ cho đến khi nhìn thấy Tô Tích Nhan hùng hục chôn mặt vào một bàn đầy đồ ăn, Hà Tĩnh Mạc nhịn không được mới mở

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-va-thu-can-gi-lam-kho-nhau/4499619/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.