Trán cô đổ mồ hôi, cơ thể cứ nấc lên từng cơn. Ở trước mặt anh mà cô lại gọi tên của người đàn ông khác, lòng tràn đầy bực tức nhưng cô đang sợ hãi như vậy thì lần này anh sẽ bỏ qua.
Đã qua 10 h đêm, anh vẫn túc trực bên cạnh giường cô lau mồ hôi cho cô, đắp chăn cho cô. Nhưng trong lòng anh vẫn tràn ngập nhiều những câu hỏi. Rốt cuộc thì người đàn ông đó là ai, hắn đã gây ra chuyện gì mà biến cô thành ra sợ hãi nhiều đến như vậy ?
Anh nhẹ nhàng vuốt ve tóc mai bên má cô. Xong anh đứng dậy, lòng lại suy tư đứng bên cửa sổ, anh lôi điện thoại trong túi quần ấn gọi cho Hàn Dực.
Đầu dây bên kia, người nào đó đang còn say giấc ngủ. Tiếng điện thoại réo lên bên cạnh, anh ta bừng bừng lửa giận cầm lấy cái điện thoại như trút giận.
" Moé thằng mất dạy nào giờ này còn lèo nhèo vậy không biết ??" anh lầm bầm xong ấn nút trả lời.
"Alo, ai ở đầu dây bên kia vậy ạ " vừa trả lời vừa dụi mắt.
" Vậy cho tôi hỏi ai ở đít dây thế " anh nói với vẻ tức giận.
Nhận ra giọng nói bên kia cực cực kỳ quen thuộc. Ôi đệch! Thủ tướng đại nhân chứ ai vào đây. HUHU, chết rồi !!! Anh định thần lại bình tĩnh trả lời vị thánh bên kia.
" À....dạ. Thủ tướng, ngài cũng vui tính thật a" anh cười cười nói
" Cho cậu 5 phút đi điều tra về quá khứ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-tai-thuong-thich-sung-vo/1913820/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.