Tìm ra một khe hở, Tô Thâm Tuyết liếc nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đúng là bây giờ vẫn còn hơi sớm, bàn tay cô chậm rãi vòng lên vai anh.
Sáng hôm ấy, Tô Thâm Tuyết được làm chuyện mà cô vẫn muốn làm từ khi cô đảm nhiệm chức vụ Nữ hoàng Goran. Đó là mặc đồ ngủ, để chân trần ngồi trên lan can ban công. Không làm gì cả, chỉ ngồi đó chờ mặt trời lên.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Cô rất thích thời gian trôi qua chậm rãi như giờ khắc này. Cô liếc nhìn bầu trời, mặt trời đã lên rồi sao? Vẫn chưa. Cô cúi đầu, chân cô lơ lửng giữa không trung, lòng bàn chân dính sương sớm của cỏ xanh. Cô quan sát chân mình một lát, chợt nghĩ nếu cô cứ như vậy ngã xuống thì sẽ dẫn đến hậu quả gì. Ban công cách mặt đất tầm bốn mét. Ngã từ khoảng này có lẽ chỉ đau mông thôi, nhưng cũng đủ để làm người trong Cung điện Jose nhớn nhác rồi, cô cười.
Mặt trời vẫn chưa ló dạng.
Tô Thâm Tuyết quay đầu đi vào phòng ngủ. Trên giường đã không còn ai, drap giường nhăn nhún, vỏ chăn lộn xộn, gối đầu rơi xuống thảm trải sàn, và cả món đồ nhỏ bé ấy. Người tinh mắt chỉ cần nhìn đã biết xảy ra chuyện gì. Hơn nữa, ngài Thủ tướng đi từ sáng sớm với vẻ mãn nguyện hài lòng.
Vào thời gian này, hai thư ký bên Nữ hoàng nên xuất hiện rồi. Cô lắng tai nghe, đếm ngược…
Dù là buổi sáng tĩnh lặng thế này cũng khó mà nghe được tiếng bước chân lên tầng. Mỗi nhân viên ở Cung điện Jose đều có thể dễ dàng bước đi không phát ra tiếng.
“Cốc cốc cốc!” Tiếng gõ cửa vang lên.
Đây là bước thứ nhất, bước này đang nhắc nhở, Nữ hoàng nên thức dậy rồi. Dù có đáp lại hay không, năm phút sau, họ vẫn sẽ dùng chìa khóa dự phòng mở cửa phòng ngủ.
Hôm nay dù có chìa khóa dự phòng cũng vô dụng. Cô đã phá hỏng máy cảm ứng rồi.
Cánh cửa phòng ngủ đóng im ỉm làm hai thư ký hoảng hốt.
Christie và Hà Tinh Tinh nhanh chóng dẫn hai nhóm người chạy đến từ cửa chính và cửa bên phải. Khi Christie đi qua dưới ban công, Tô Thâm Tuyết đã tìm được vị trí chính xác…
“Bộp” một tiếng, thứ trong tay cô rơi lên mái tóc được chải chuốt cẩn thận của Christie.
Christie ngẩng đầu lên. Quả nhiên là người quản lý một trăm linh sáu chiếc chìa khóa của Cung điện Jose, khuôn mặt bà không chút thay đổi.
Chán phèo, cô vốn tưởng có thể thấy chút cảm xúc từ khuôn mặt lạnh tanh ấy chứ.
Mặt trời đã lên, vài luồng nắng xuyên qua ngọn cây rơi lên bàn chân cô, cảm giác không đến nỗi nào. Tô Thâm Tuyết vươn vai duỗi người.
Nữ hoàng làm sai cũng phải chịu phạt.
Ý nghĩ nông nổi ban sáng khiến Tô Thâm Tuyết bị cấm túc trong thư phòng một ngày.
Đến tận tối, Tô Thâm Tuyết mới thấy tin tức Utah Tụng Hương xuất hiện trong buổi điều trần trên tivi.
Khuôn mặt Utah Tụng Hương trong phiên điều trần không còn năm dấu tay của cô từ đêm qua nữa. Điều này làm Tô Thâm Tuyết thoáng thấy tiếc nuối. Nhưng chút tiếc nuối ấy nhanh chóng biến mất. Cô nhìn màn hình tivi chằm chằm, nhìn đôi tay tuyệt đẹp của ngài Thủ tướng. Bàn tay ấy… làm cô dở khóc dở cười mà van nài giữa sắc trời sáng rõ, dù không hề nhẫn nại, nhưng đã tốt hơn trước rồi.
Ba ngày sau, Tô Thâm Tuyết gặp Tang Nhu.
Có thể xem đây là một chuyến viếng thăm khá bốc đồng.
Hôm nay cô cần qua đêm ở số Một đường Jose. Buổi chiều cô có hoạt động công ích đến viện mồ côi thăm trẻ nhỏ. Vì mấy đứa trẻ ở viện mồ cô bị cảm, hoạt động tạm thời bị hủy bỏ. Tô Thâm Tuyết không trở về Cung điện Jose mà cho xe chạy đến số Một đường Jose.
Mấy ngày nay cô chỉ gọi cho Utah Tụng Hương một lần.
Ngài Thủ tướng bận lắm.
Ngay sau khi chuyến công du mùa Xuân kết thúc là đến chương trình “Trò chuyện cùng Thủ tướng“.
“Trò chuyện cùng Thủ tướng” sẽ phát sóng trực tiếp, dài đến hai trăm phút, với sự tham gia của hai trăm công ty truyền thông quốc tế đặc biệt và vô số dân mạng từ khắp nơi trên thế giới. Trong hai trăm phút này, họ sẽ đặt câu hỏi cho Thủ tướng trên đường dây nóng trên mạng, chỉ cần bạn đủ bạo dạn, thậm chí có thể làm khó Thủ tướng.
“Đường dây nóng cùng Thủ tướng” năm ngoái đã giúp Utah Tụng Hương có được danh hiệu “Nhân vật chính trị thân thiện nhất năm.”
Vì thế, Văn phòng Thủ tướng quyết định kéo dài “Đường dây nóng cùng Thủ tướng” hai trăm phút thành hai trăm hai mươi phút. Vì đây là chương trình trực tiếp, Utah Tụng Hương phải chuẩn bị rất nhiều.
Có lẽ cô có thể thử chờ ngài Thủ tướng về nhà như “Cô gái ốc đồng”*. Nhưng, cô không có tài nấu nướng như cô gái ốc đồng.
(*) Cô gái ốc đồng là nhân vật trong truyện dân gian ở thành phố Phúc Châu tỉnh Phúc Kiến, xuất xứ từ quyển số năm trong “Sưu thần hậu ký.” Thiên Đế thương Tạ Đoan mồ côi cha mẹ, cô đơn hiu quạnh, lại thấy anh cần cù tiết kiện, an phận thủ thường nên đã cho cô tiên ốc hạ phàm giúp anh.
Lúc xe chạy qua khu vực nghỉ ngơi của khách quốc tế, Tô Thâm Tuyết giật mình. Cô từng nghe Lý Khánh Châu nói, bây giờ Tang Nhu đang ở đó.
Thời gian Tô Thâm Tuyết gặp Tang Nhu được sắp xếp vào cuối tuần, là cuộc gặp mặt đã được ghi vào lịch trình của Nữ hoàng, tương tự như một hình thức an ủi. Dù gì Tang Nhu cũng là một trong những người được Nữ hoàng sắc phong trong lễ sắc phong sắp tới.
Cung điện Jose đã chuẩn bị cho ngày sắc phong ấy rồi.
Vẫn chưa đến hai giờ rưỡi, còn một khoảng thời gian nữa Thủ tướng mới về nhà.
Tô Thâm Tuyết ra lệnh cho xe đi vào nơi ở của khách.
Người vào đây đều phải ghi lại thân phận và mục đích thăm hỏi, kèm theo hàng loạt thủ tục rườm rà khác. Nữ hoàng là trường hợp duy nhất không cần ghi lại, còn lý do thăm hỏi, Tô Thâm Tuyết bảo Hà Tinh Tinh ghi chuyện cá nhân.
Về phần quan hệ với người thăm hỏi? Mục này làm Tô Thâm Tuyết suy nghĩ một lát, cuối cùng cô điền: Bạn của anh trai người được thăm hỏi.
Điền bảng đăng ký xong, nhân viên chắc hẳn sợ để lại ấn tượng xấu cho Nữ hoàng, lần nữa xin lỗi tất cả chỉ là nguyên tắc. Nếu lần sau Nữ hoàng đến thăm, có thể dặn thư ký gọi điện trước như Thủ tướng để đăng ký qua điện thoại.
Cho nên?
“Thủ tướng từng đến đây sao?” Tô Thâm Tuyết không dằn được hỏi.
Hôm qua cô đã nói chuyện với Utah Tụng Hương – người được mệnh danh là “Bận đến mức không có thời gian dùng cơm.”
Người “bận đến mức không có thời gian dùng cơm” đã đến thăm “cô nhóc” đó vào mấy ngày trước sao?
Câu hỏi của Tô Thâm Tuyết khiến nhân viên sửng sốt, lát sau anh ta mới đáp: “Không ạ.”
Là không, nhưng sắp rồi.
Một tiếng trước, người phụ trách nơi ở của khách nước ngoài nhận được cuộc gọi của Văn phòng Thủ tướng, nói ngài Thủ tướng sẽ đến thăm một vị khách vào khoảng năm giờ chiều đến năm giờ rưỡi, với tư cách cá nhân.
“Vị khách này và người Nữ hoàng sắp thăm…” Xem giới tính và độ tuổi của người được thăm hỏi, nhân viên như gặp kẻ địch, “Tên giống nhau, số phòng cũng giống nhau.”
Đáng nhắc tới hơn là, Utah Tụng Hương cũng lấy thân phận “bạn của anh trai người được thăm hỏi” để đến gặp Tang Nhu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]